NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Quan Sơn Nguyệt - Chương 170

  1. Home
  2. Quan Sơn Nguyệt
  3. Chương 170
Prev
Next

“Chuyện gì?”
“Vừa mới nhận được tin, tướng quân, à không, phó chỉ huy sứ đại nhân dẫn người đến phủ công chúa Hòa Tuệ truy thu nợ.”
Công chúa Hòa Tuệ?
Bách Lý Sách hiểu ra, Tử Linh muốn giết gà dọa khỉ.
Ban đầu y cứ tưởng muội ấy sẽ ra tay với quận vương Phù Phong để làm gương, không ngờ lại là công chúa Hòa Tuệ.
“Đi, tới phủ công chúa ngay lập tức.”
Tất Ngũ muốn đỡ Bách Lý Sách nhưng bị y đẩy tay ra, sau đó y tự mình chống nạng bước nhanh ra ngoài, khi đến bên cạnh xe ngựa thì lại dừng bước.
“Nhị gia, làm sao vậy?” Tất Ngũ khó hiểu.
“Ngươi đến phủ công chúa theo dõi, ta không đi nữa. Có chuyện gì thì sai người báo tin cho ta là được.”
Bách Lý Sách đột nhiên thay đổi ý định, bởi vì lúc này y có đến, muội muội mình cũng không dừng tay lại, giống như cái hôm ở trước cửa phủ quận vương Phù Phong ấy. Đã đâm lao thì phải theo lao, đây là nhà đầu tiên Tử Linh truy thu nợ, nếu y đi ngăn cản thì sau này Tử Linh khó mà làm tiếp được.
Công chúa Hòa Tuệ là muội muội được hoàng thượng yêu thương nhất, làm vậy không chỉ không giữ mặt mũi cho Quan Tây Hầu mà còn khó ăn nói với thái hoàng quý phi. Hoàng thượng được thái hoàng quý phi nuôi nấng, năm xưa hoàng thượng muốn phong bà ấy làm Thái hậu, bà ấy từ chối nên mới là thái hoàng quý phi. Tuy thế nhưng trong hậu cung này, ai cũng biết bà ấy được hưởng mọi tôn quý và đặc quyền của thái hậu, chỉ là thiếu một danh hiệu.
“Nhị gia, ta e rằng chuyện này…” Tất Ngũ hơi lo lắng.
“Sớm muộn gì cũng đắc tội, thôi thì cứ tùy theo muội ấy đi.” Bách Lý Sách thở dài.
Bách Lý Sách chống nạng đi về, có nhiều chuyện, y không muốn Bách Lý Tử Linh xen vào, muốn cho muội ấy một cuộc sống bình yên, đó là lời hứa của y trước khi phụ thân qua đời. Nhưng đã năm năm rồi, Tử Linh chinh chiến từ Nam ra Bắc, không ngừng một khắc nào. Nam Trần cần thanh trường đao là nàng, còn hoàng thượng lại muốn con bé làm thanh kiếm sắc bén, có lẽ chỉ khi con bé xuất giá mới có thể thoát khỏi tất cả những điều này. Nhưng muốn tìm một gia đình tốt cho Tử Linh thì không dễ chút nào!
Bên ngoài cửa phủ công chúa Hòa Tuệ đã tập trung khá nhiều người, trừ một số bách tính hiếu kỳ ra còn có hạ nhân của các phủ khác đang chờ tin tức.
Bách Lý Tử Linh ngồi trong sảnh đường của phủ công chúa uống trà cùng Tang Cát và Ngô An Quốc, mà hồi lâu vẫn không thấy công chúa đâu.
“Tử Uyên, ta nhớ không nhầm thì ngươi và công chúa là họ hàng, nếu cảm thấy khó xử, cứ ra ngoài phủ chờ là được.” Bách Lý Tử Linh uống một ngụm trà, trước tiên nhìn lướt qua Ngô An Quốc vẫn luôn bình tĩnh, sau đó mới nhìn sang Tang Cát.
“Đại nhân, hoàng thượng đã ra lệnh cho thần hỗ trợ đại nhân làm việc, sao có thể để đại nhân bận rộn mà thần lại đứng ngoài hưởng nhàn được.”
Tang Cát trả lời vậy nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: Ngươi diễn kịch đến nghiện rồi à. Muốn lấy công chúa Hòa Tuệ ra làm gương thì ít nhất cũng nên báo trước cho người ta một tiếng, hoặc để ta nói với công chúa mấy câu cũng còn tốt hơn là mọi người cứ ăn không ngồi chờ ở đây. Làm rùm beng lên như này, xem ngươi giải thích với An Tây Hầu, Thái Hoàng quý phi và Hoàng thượng thế nào.
Mặc dù trong lòng Tang Cát trách móc là thế nhưng y không thể không thừa nhận rằng, lấy công chúa Hòa Tuệ ra làm gương là tốt nhất. Quận vương Phù Phong vay nợ nhiều nhất, cũng khó đối phó nhất nhưng lại không phải là người được Hoàng thượng thích nhất. Nếu ngay cả công chúa Hòa Tuệ được Hoàng thượng yêu quý nhất cũng phải trả nợ, những người khác còn lý do gì để trì hoãn.
Nhưng nhất định phải làm căng như vậy sao?
Tang Cát thở dài trong lòng.
“Có vẻ như công chúa muốn chúng ta ở lại phủ dùng bữa trưa.” Bách Lý Tử Linh thấy không còn sớm nữa, bèn nói với nha hoàn hầu hạ bên cạnh: “Dặn nhà bếp của phủ công chúa chuẩn bị bữa trưa đơn giản thôi, hai phần cơm canh thanh đạm là được.”
Ngô An Quốc cười thầm, còn đòi cơm canh thanh đạm, có khi phải ăn cơm tù ấy chứ. Dám lấy công chúa Hòa Tuệ ra làm gương, đúng là có bản lĩnh. Nhưng chiêu này quá mạo hiểm, e rằng vừa được thăng quan đã phải vào nhà lao, rốt cuộc vẫn là nữ nhân, quá thiếu hiểu biết.
Nha hoàn lui ra, trong sảnh đường chỉ còn lại ba người nhìn nhau.
“Ôi, ta tưởng là ai đến, hóa ra là phó chỉ huy sứ Điện Tiền tư mới nhậm chức, đúng là khách quý.”
Khi giọng nữ nhân vang lên từ sau tấm bình phong, cả ba người trong sảnh đường đều đứng dậy.
“Tham kiến công chúa!” Ba người đồng loạt hành lễ.
“Nghe nói phó chỉ huy sứ đại nhân đến đòi tiền, ý ngươi là phủ công chúa không trả nổi hai ngàn lượng bạc nho nhỏ này sao? Mà phải để đích thân phó chỉ huy sứ đại nhân đến đòi?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 170"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com