NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Quan Sơn Nguyệt - Chương 174

  1. Home
  2. Quan Sơn Nguyệt
  3. Chương 174
Prev
Next

“Dù hoàng thượng mắng ta một trận, tước chức vị để ta gả đi. Huynh nghĩ là trước án của hoàng thượng sẽ ít đi mấy quyển sổ con tham tấu ta sao? Người không còn nhưng sức ảnh hưởng vẫn tồn tại, tuy câu nói này không phù hợp lắm nhưng trong mắt bọn họ, ta còn không phải kiểu người ấy ư?”
“Huynh nghĩ họ cho ta cơ hội để tạm nghỉ sao? Lúc chiến đấu, huynh đã đuổi theo kẻ địch đến khi bọn chúng không còn sức chạy nữa, liệu huynh có tha cho chúng không? Không, bởi vì huynh biết, một khi bọn chúng hồi lại sức sẽ lập tức xé xác huynh ngay.”
“Nhị ca, việc của ta, ta sẽ tự mình giải quyết. Nếu mọi người thấy ta liên lụy nhà họ Bách Lý, ta có thể đề thư lên hoàng thượng xin đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Bách Lý, nếu xảy ra chuyện gì thì cũng là lỗi của một mình ta, không liên quan đến nhà họ Bách Lý.”
Bách Lý Tử Linh ném đũa, tức giận rời đi.
Buổi trò chuyện này khiến Bách Lý Sách vừa bực bội, vừa không nói lại được gì.
Bách Lý Tử Linh ra khỏi phủ tướng quân, bước đi không mục đích dưới ánh hoàng hôn đã buông xuống thành Thượng Đô.
Nàng không thích thành Thượng Đô, nàng thích ở trong quân doanh, thích đổ mồ hôi cùng các tướng sĩ, nàng không thích những âm mưu dối trá của Kinh thành.
Đi một lát, nàng ngẩng đầu lên mới nhận ra mình đã đến trước biệt viện của Liễu Tùng Lam. Nàng biết chỉ cần bước vào là có thể nhìn thấy sói con của mình. Nhưng nàng lại đứng đó sững sờ hồi lâu.
Nàng không thể đi vào. Mặc dù mối quan hệ của nàng và Liễu Tùng Lam không có gì không thể để người khác biết, nhưng trong mấy năm nay, nàng ấy thường xuyên ra vào phủ quận vương Phù Phong, mọi người đều biết nàng ấy là người của quận vương, nếu việc nàng ra vào biệt viện của Liễu Tùng Lam bị truyền đến tai hoàng thượng, chỉ sợ lại gây thêm hiềm khích.
Hoàng thượng hơi cố kỵ quận vương Phù Phong, đó cũng là là lý do tại sao đến bây giờ Triệu Hoài vẫn chỉ là một quận vương.
Ất Tân từ xa nhìn lại, mặc dù không biết Bách Lý Tử Linh đang suy nghĩ gì, nhưng hắn ta cảm giác được Bách Lý Tử Linh đã biết Mộc Tô Hoà ở bên trong. Về phần làm sao nàng biết được, hắn ta còn chưa nghĩ ra.
Ất Tân nương theo ánh trăng chạy vào biệt viện, lúc này Mộc Tô Hoà vừa uống thuốc xong, lông mày nhíu lại có thể kẹp chết mấy con muỗi. Ất Tân thì thầm vào tai Mộc Tô Hoà mấy câu. Mộc Tô Hoà đâu thể ngồi yên được nữa, nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài.
Hô Diên Huyên đang định đi theo thì bị Ất Tân kéo lại: “Tướng quân Hô Diên, ta sẽ đi theo công tử.”
Khi Mộc Tô Hoà chạy ra cửa viện, hắn nhìn xung quanh nhưng không thấy bóng dáng của Bách Lý Tử Linh đâu cả. Hắn nghĩ Bách Lý Tử Linh vẫn chưa đi xa nên đuổi theo hướng nàng vừa đến.
Trong đêm tối, đột nhiên có một bàn tay kéo hắn đến góc tường. Hắn sờ thấy vết chai trên tay người đó: “Tướng quân?”
“Thì ra ngươi để Ất Tân đi theo ta.” Bách Lý Tử Linh nói.
“Ta…”
Mộc Tô Hoà đang định lên tiếng, lại bị Bách Lý Tử Linh che miệng lại: “Đừng nói nữa, để ta ôm một cái!”
Nàng vòng tay ôm lấy Mộc Tô Hoà, tựa đầu vào cổ hắn. Trên người Mộc Tô Hoà thoang thoảng mùi thuốc, nàng tham lam hít một hơi.
Mộc Tô Hoà ôm lấy eo nàng, dùng một chút lực nâng nàng lên rồi xoay người lại, hình bóng hắn bao trọn lấy cơ thể của nàng.
“Sao tướng quân biết ta ở đây?” Mộc Tô Hoà nhẹ giọng hỏi.
“Tùng Lam tỷ là người nhà họ Bách Lý.”
Mộc Tô Hoà hơi kinh ngạc. Nhưng chỉ trong chốc lát, hắn đã hiểu ra lý do tại sao Liễu Tùng Lam lại chăm sóc hắn như vậy.
Mộc Tô Hoà ôm nàng chặt hơn một chút, như muốn hoà nàng vào tận xương tủy mình.
“Nhưng người ngoài không biết quan hệ của Tùng Lam tỷ với nhà họ Bách Lý, ngươi cũng nên làm như không biết đi.” Bách Lý Tử Linh lại nói.
“Ta biết rồi.”
Trong đêm tối, Bách Lý Tử Linh và Mộc Tô Hoà cùng đi vào biệt viện. Lần đầu tiên Hô Diên Huyên nhìn thấy Bách Lý Tử Linh, gã cảm thấy hơi chột dạ.
Hô Diên Huyên cũng tham dự trận chiến Mai Dương Cốc ấy. Tuy gã chưa từng giao thủ với Bách Lý Tử Linh trên chiến trường, nhưng gã đã tận mắt chứng kiến Bách Lý Tử Linh giết người, kiểu giết người đỏ mắt đó giống như ác quỷ bò ra từ địa ngục, không kiêng nể chút nào khiến người khác nhìn vừa thấy liền khiếp sợ.
“Đây là Hô Diên Huyên, nàng chưa từng gặp. Khi ta ở trong tay Tiêu Tông Nguyên, hắn đã trì hoãn thời gian và giữ chân đối phương, ta có thể trốn thoát ra ngoài cũng không thể thiếu công lao của hắn.” Mộc Tô Hoà chỉ vào Hô Diên Huyên nói.
“Hô Diên Huyên bái kiến tướng quân! Cảm tạ tướng quân đã cứu giúp công tử nhà ta khi ở cửa Bắc Lâu!” Hô Diên Huyên quỳ xuống hành đại lễ, Bách Lý Tử Linh bước lên phía trước đỡ gã: “Không cần khách sáo, về sau còn phải nhờ ngươi chăm sóc sói… thế tử nhiều hơn. Nếu như ở Thượng Đô gặp chuyện gì khó khăn, cứ việc đến tìm ta.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 174"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com