NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Quan Sơn Nguyệt - Chương 188

  1. Home
  2. Quan Sơn Nguyệt
  3. Chương 188
Prev
Next

Sau khi phân phó cho Bàng Diệp xong, Tang Cát vội vàng chạy tới nhà giam Đại Lý Tự.
Lúc này, Bách Lý Tử Linh đang ngồi xổm dưới nền đất nhà giam mà suy nghĩ.
Dưới nền đất có những nút cỏ dài ngắn không đều, bên cạnh nút cỏ còn có vài nhúm tro than.
Lưu Cường đưa cơm trưa tới cho Bách Lý Tử Linh, cũng ngồi xuống bên cạnh nhìn một hồi nhưng lại thấy không có gì thú vị, bèn hỏi: “Tướng quân đang nghĩ gì vậy?”
“À, cái này à, chỉ là một ván cờ mà thôi. Không phải ta không có việc gì làm sao, đột nhiên nhớ tới, suy nghĩ một chút để giết thời gian.”
Bách Lý Tử Linh cầm mấy cây cỏ khô trong tay ném xuống đất, phủi tay rồi chuẩn bị ăn cơm trưa.
Ngay lúc Bách Lý Tử Linh vừa bưng chén cơm lên thì Tang Cát tới, vì cửa nhà giam đang mở nên y đi thẳng vào.
“Ngươi dong chơi tới nghiện rồi sao?” Bách Lý Tử Linh thấy Tang Cát tới, biết ngay là có chuyện, nhưng trước mặt Lưu Cường, nàng vẫn phải trêu ghẹo Tang Cát một chút.
“Phó chỉ huy sứ đại nhân, dù ngài đang ở trong tù nhưng hoàng thượng vẫn chưa phế vị ngài, ngài vẫn là cấp trên của ta, có việc ta nào dám chuyên quyền, còn phải tới xin ngài chỉ thị hội báo đây này.” Tang Cát cũng nói luôn, Lưu Cường vốn đang ở bên cạnh hầu hạ đương nhiên không thể ở lại, dù sao thì hai vị đây cũng đang mắc nói chuyện công vụ.
Lưu Cường vừa đi, Tang Cát đã bước tới thì thầm bên tai Bách Lý Tử Linh.
Bách Lý Tử Linh nghe xong thì thở hắt ra, quay đầu lại nhìn thứ mình vừa ngồi suy nghĩ dưới đất.
Tang Cát nhìn theo ánh mắt nàng, dưới đất có mấy nút cỏ và tro than mà người khác xem không hiểu được, trong mắt Tang Cát, nó lại trở thành một tấm bản đồ phòng ngự quân.
“Tướng quân, ngài…”
“Ta đã cân nhắc về chuyện hôm qua người nói, người vừa có thể kích thích Phong Vân, lại có khả năng thắng được ván cờ này chỉ có hai vị kia thôi.”
“Ngươi nói xem, là to hay nhỏ.” Bách Lý Tử Linh gặp một miếng thịt, ném xuống hai chỗ khác nhau. Một miếng ở phía bắc, một miếng nằm ở chính giữa.
“Lớn nhỏ đều có khả năng. Luận tâm cơ, lòng dạ, vị lớn kia có thể thâm sâu hơn một chút. Nhưng mấy năm nay, vị nhỏ vẫn luôn yên tĩnh, yên tĩnh tới mức mọi người đều đã quên mất rồi.”
“Thật khó nói rốt cuộc hắn ta đang toan tính điều gì. Nếu ta là hắn ta, ngủ đông đã lâu, nhất định làm muốn đánh một trận. Nếu không sẽ không còn cơ hội nữa, lại còn chết rất thảm.” Tang Cát nói theo sự thật.
“Muốn hạ một ván cờ như vậy cũng không phải một hai năm là được…” Bách Lý Tử Linh càng nghiêng về Tấn Bắc Vương hơn, nhưng vị Triệu Hoài ca của nàng cũng rất khó đoán.
Triệu Hoài có năng lực, chỉ là không có cơ hội. Hơn nữa, sau khi đăng cơ, hoàng đế vẫn luôn dè chừng hắn ta, coi hắn ta là cái đinh trong mắt, oán khí chồng chất trong lòng, nếu hắn ta thật sự muốn làm gì, cũng không khiến người ta bất ngờ.
Nhưng có một điều mà Bách Lý Tử Linh chắc chắn, nếu Triệu Hoài muốn đi theo con đường đế vương, dù thế nào Triệu Hoài cũng sẽ không hại nàng và nhà họ Bách Lý.
Nếu là Triệu Hoài thì hắn ta nhốt nàng vào tù, chắc chắn là để bảo vệ, khiến nàng tránh xa cơn lốc tranh quyền.
Nhưng nếu là Tấn Bắc Vương, điều này còn có mấy tầng ý nghĩa nữa.
“Lúc thần vừa ra ngoài có gặp phải tướng quân Lý tới tìm gia phụ, không biết liệu có phải đã nhận được thông tin gì không. Hiện giờ, quân đội của Nam Trần chủ yếu nằm trong tay vài người.”
“Tướng quân Lý được phân bố phòng ngự phía Bắc, có thể nói là nắm một nửa quân lực của nước Nam Trần trong tay.”
“Tiếp đến là đô đốc Tây Bắc Chu Thâm và An Tây Hầu Phùng Khang, cả hai đều có khả năng chinh phạt và thiện chiến. Về phần binh lực kinh thành, chỉ huy sứ Điện Tiền tư là ca ca của hoàng hậu, cũng là người được hoàng thượng tin tưởng nhất.”
“Đại doanh Đông Tây do đích thân Hoàng Thượng chỉ huy, nhưng đại doanh Đông Tây vẫn luôn phụ trách phòng ngự kinh thành, nếu phải đánh thật thì lực chiến đấu như thế nào, khó mà nói được. Trừ cái này ra, các phủ, các châu vẫn còn ít binh lực, nhưng thật sự đánh được giặc thì không nhiều.”
Trên đường đi, trong đầu Tang Cát suy xét binh lực của Nam Trần qua một lượt xem ai có thể dùng, ai không thể dùng, thực chất y cũng không có cơ sở gì.
“Tử Uyên, nếu thật sự đến bước tệ nhất đó, phụ thân ngươi sẽ đứng về phía nào?” Bách Lý Tử Linh nghe Tang Cát nói xong, trầm mặc mấy phút mới hỏi như vậy.
“Phụ thân của thần ư?” Tang Cát nhất thời không nói gì.
Con người của phụ thân y luôn luôn cẩn thận, làm quan nhiều năm và cũng trải qua triều đình đảo chính rồi. Với địa vị cao như hiện giờ, tất nhiên sẽ không chịu lui xuống. Dựa theo tính cách của phụ thân y, chắc chắn sẽ ủng hộ người có khả năng chiến thắng nhất.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 188"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com