NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Quan Sơn Nguyệt - Chương 189

  1. Home
  2. Quan Sơn Nguyệt
  3. Chương 189
Prev
Next

Cũng có nghĩa là lòng trung thành của phụ thân y đối với hoàng đế đương nhiệm không nhiều.
Tuy trong lòng Tang Cát hiểu rõ, nhưng y sẽ không nói ra mấy lời này, càng không thể nói với Bách Lý Tử Linh.
“Không biết. Thần và phụ thân rất ít nói chuyện triều chính.” Tang Cát đáp.
“Vậy ngươi cho rằng tướng quân Lý sẽ đứng bên nào?” Bách Lý Tử Linh lại hỏi.
“Tướng quân Lý là do một tay hoàng thượng đề bạt lên nên mới có vinh quang như ngày hôm nay. Đương nhiên sẽ tận trung với hoàng thượng.” Tang Cát nói câu này, thật ra chính y cũng hơi không tin, nhưng y không thể nói nhạc phụ tương lai sẽ là phản thần được.
“Như lời ngươi nói, trong tay ông ta nắm giữ một nửa binh lực của nước Nam Trần, nếu ông ta muốn thay lòng…” Bách Lý Tử Linh không nói tiếp mà đổi đề tài: “Sắp tới là đại hôn của ngươi rồi. Với sự cẩn thận của phụ thân ngươi, sẽ chẳng có chuyện không nghe được chút động tĩnh gì. Nếu hôn sự này của ngươi mà thành, vậy chắc hẳn hai vị đại nhân đã đạt thành khế ước sinh tử. Nếu hôn sự này không thành…”
Bách Lý Tử Linh không nói hết câu, nhưng Tang Cát thông minh như thế, đã hiểu được ý nàng từ lâu.
“Tướng quân, họ nghĩ thế nào thần không quan tâm. Nhưng Tang Tử Uyên này chỉ nghe theo ngài như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.” Tang Cát đột nhiên quỳ xuống.
Bách Lý Tử Linh thở dài: “Đi theo ta, không chừng sẽ thiệt mạng đấy.”
“Chẳng sao cả. Nếu có thể chết cùng ngài thật, lòng ta cũng thấy vui.”
Bách Lý Tử Linh đỡ Tang Cát đứng dậy, sau đó lại nói: “Ngươi đấy, về phủ trước đi, chuyện lớn như thế, phụ thân ngươi không tự mình làm chủ đâu, nếu phải quyết định gì thì chắc chắn sẽ bảo đại ca ngươi trở về, sau đó thương lượng với các ngươi. Suy cho cùng, ông ấy đã lớn tuổi rồi, mà các ngươi vẫn còn trẻ.”
Trong lòng Tang Cát cũng nghĩ vậy, thế là gật đầu.
“Đi thôi, đây không phải là nơi nên ở lâu.” Bách Lý Tử Linh thúc giục.
“Tướng quân, vẫn còn một chuyện.” Tang Cát ngập ngừng một lúc, y muốn xử lý xong chuyện của lão tướng quân Hạ rồi mới nói. Nhưng mà hiện tại, chuyện của lão tướng quân Hạ không cần gấp nữa.
“Nói đi.”
Tang Cát bước đến cửa nhà lao nhìn ra ngoài, xong mới xoay người lại nói: “Thần biết sói con đang ở biệt viện của chưởng quỹ Liễu.”
Bách Lý Tử Linh nhướng mày, không nói gì.
“Hắn là người Yến Vân, hơn nữa còn là quý tộc Yến Vân.”
Tang Cát đã nói đến đây rồi, Bách Lý Tử Linh chỉ đành gật gật đầu: “Ta sẽ bảo hắn nhanh chóng rời khỏi Nam Trần.”
“Tử Linh, ca ca lớn hơn ngươi vài tuổi, nói một câu chân thành thế này. Tiểu nhi tử của lão Lang Vương sẽ không chỉ làm con rể nhà họ Bách Lý thôi đâu. Nếu ngươi muốn làm Lang Vương phi, ca ca sẵn lòng thành toàn cho ngươi đi theo hắn.”
“Nói vớ vẩn cái gì vậy. Ông đây muốn đi theo hắn thì đã đi từ lâu rồi, hồi kinh để làm gì chứ. Hắn là ai, ta rất rõ. Mà ta nên làm gì thì ta lại càng rõ ràng hơn. Ngươi đến biệt viện một chuyến, cứ nói là ta nói, cho hắn ba ngày để rời khỏi Nam Trần.”
Hiển nhiên trong lòng Bách Lý Tử Linh không nỡ, nhưng nàng biết rõ hơn cả, sói con cứ tiếp tục ở lại Nam Trần như vậy, có thể sẽ càng nguy hiểm hơn.
Mặc kệ sói con có tham gia vào chuyện của Nam Trần hay không, tránh thật xa cũng là chuyện tốt đối với hắn.
Điều quan trọng nhất là hiện nàng đang ở trong nhà lao, nếu sói con có chuyện gì, nàng không thể bảo vệ hắn được.
Cho dù trong lòng không nỡ, cũng không thể không để hắn đi.
Biết rằng sau chuyến đi lần này, có lẽ bọn họ chẳng có ngày trùng phùng nữa. Độc của hắn chưa lọc hết, mỗi ngày vẫn cần uống thuốc, chỉ hy vọng hắn bình an suôn sẻ cả đời.
“Tướng quân, có mang đồ gì cho hắn không?” Tang Cát không muốn làm người xấu xa, nhưng tình thế bắt buộc, y làm vậy cũng vì tốt cho Bách Lý Tử Linh.
Bách Lý Tử Linh suy nghĩ một lát rồi tháo đồ vật trên cổ xuống đặt vào tay Tang Cát: “Mang trả hắn cái này, để hắn tự giữ đi.”
Tang Cát vừa nhìn thấy mặt dây chuyền đá kia, trong lòng run lên: “Tướng quân vẫn luôn giữ thứ này sao?”
“Vốn đã trả hắn rồi. Hắn nói, sinh vật vô thường, đây cũng là món đồ mẫu thân hắn để lại, rất quý giá nên đã tặng nó cho ta. Đã là vật quý giá như vậy, tặng cho ta thì có nghĩa gì. Huống hồ, không chắc ngày nào đó ta sẽ… Ngươi mang trả hắn đi, để hắn tự giữ.”
Tang Cát suýt nữa thì hỏi Bách Lý Tử Linh có biết đây là thứ gì không. Nhưng lời nói đó y vẫn nuốt ngược vào.
Y yên lặng cầm lấy viên đá kia vân vê trong lòng bàn tay, tuy y luôn cảm thấy sói con có ác ý, còn thấy đáng tiếc nếu Bách Lý Tử Linh đi theo tên nhóc đó, nhưng khi nhìn thấy món đồ này, y cảm thấy những suy đoán không hay trước đó đều do bản thân mình nghĩ nhiều.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 189"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com