NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Quan Sơn Nguyệt - Chương 196

  1. Home
  2. Quan Sơn Nguyệt
  3. Chương 196
Prev
Next

“Có một số việc, không cần vị kia mở miệng vàng, người phía dưới sẽ tự đoán được thánh ý. Giữa triều đình và dân gian, có một số người dựa vào quan hệ với nhà họ Bách Lý mà lên như diều gặp gió, cũng có những kẻ muốn kéo phụ thân xuống ngựa mà giẫm đạp tàn nhẫn.”
“Về phần người ngồi ở vị trí kia, hắn ta không thích cục diện một nhà triều thần thống trị, hắn ta rất vui khi có người làm việc đó thay mình. Về phần trong quân, đương nhiên cũng có một số người mong phụ thân xui xẻo.”
“Nếu phụ thân không gặp chuyện không may thì cả đời này của họ cũng không có khả năng thăng tiến. Lòng người thật ác độc, trên chiến trường ngươi có thể yên tâm tin tưởng người sau lưng mình, nhưng ngoài chiến trường, người đó có thể đâm ngươi một đao.”
“Bách Lý Sách này có thể nhặt cái mạng từ trong trận chiến Mai Dương Cốc về, đều là do Tử Linh muội đã mang theo hàng trăm người đó liều mạng giết tới. Nhưng phụ thân và huynh trưởng…”
Bách Lý Sách đã rơi nước mắt đầy mặt.
“Ta trung thành với nước Nam Trần, nhưng nước Nam Trần không phải là của một người. Thiên hạ của nhà họ Triệu, hắn ta ngồi được, người khác cũng ngồi được. Huống chi, đế vương không có hoàng hậu, sớm muộn gì đất nước này cũng sẽ thuộc về người khác.”
“Cho nên, ta bị giam trong ngục Đại Lý tự cũng là ý của nhị ca?” Đối với Mai Dương Cốc, nỗi đau của Bách Lý Tử Linh không kém gì nhị ca, nhưng nàng lại không hề rơi nước mắt, nhị ca đã leo lên chiếc thuyền đó, nàng lên thuyền hay không lên thuyền, thực ra cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Hai huynh muội có chút kích động, sau đó cả hai cùng nghe thấy có người gõ cửa bên ngoài.
Bách Lý Tử Linh đi tới trước cửa, mở cửa thì thấy đại tẩu đang đứng bên ngoài.
“Đại tẩu, sao muộn rồi tẩu còn chưa ngủ?” Bách Lý Tử Linh hỏi.
“Ta biết muội và nhị đệ đang bàn chuyện quan trọng, nhưng quận vương Phù Phong đến rồi, đang ở bên ngoài cổng phủ.”
Bách Lý Tử Linh quay đầu nhìn nhị ca, nói: “Đại tẩu, mời quận vương tới thư phòng đi, đừng để người trong phủ nhìn thấy.”
Đại tẩu gật đầu, quay người rời đi.
Đại tẩu vẫn chưa ngủ, nàng ấy biết tối nay Bách Lý Tử Linh sẽ về. Từ sau khi Tử Linh về phủ, nàng ấy luôn đứng ngoài canh cổng, nếu có động tĩnh gì bên ngoài, nàng ấy cũng có thể biết ngay, nào ngờ lại đợi được quận vương Phù Phong.
Lúc này đại tẩu dẫn theo Triệu Hoài mặc áo choàng đen đi đến thư phòng.
Trong đêm tối, không ai biết người mặc áo choàng đen rốt cuộc là ai, nhưng trên đường tới Triệu Hoài vẫn rất cẩn thận.
Trong thư phòng, hai huynh muội không nói gì nữa. Vừa bước vào, quận vương Phù Phong vén mũ áo choàng lên, nhìn Bách Lý Sách một cái trước, sau đó lại nhìn Bách Lý Tử Linh một cái mới nói: “Ta chỉ muốn biết, bây giờ nhà họ Bách Lý do ai làm chủ?”
Triệu Hoài bảo Liễu Tùng Lam tới, hắn ta đương nhiên là không vừa ý với đáp án đã nhận được.
Bách Lý Sách nói y là người què chân, không thể dẫn binh, càng không thể đánh trận, trong bộ Binh cũng chỉ là chức quan nhàn tản, không có thực quyền gì, cho nên chuyện lớn trong triều đình y không làm được gì cả.
Về phần Bách Lý Tử Linh, hiện tại Tử Linh đã bị giam cầm, không có sự cho phép của hoàng thượng không ai dám thả nàng ra. Hơn nữa, cho dù nàng có ra ngoài, trong tay cũng không có lấy một binh một tốt, không thể làm nên chuyện gì cả.
Điều này càng cho Triệu Hoài một câu trả lời, cho dù bầu trời của nước Nam Trần có bị chọc thủng, nhà họ Bách Lý bọn họ cũng sẽ không quan tâm.
Triệu Hoài nghe được câu trả lời này, lập tức nổi trận lôi đình. Ban ngày không tiện đi đến nhà giam Đại Lý tự, hắn ta đành phải tranh thủ buổi tối đi tới một chuyến, phát hiện Dịch Phong ở bên trong thì mới vội vàng đi tới phủ tướng quân.
Câu hỏi của Triệu Hoài làm Bách Lý Tử Linh nhìn Bách Lý Sách một cái, nhưng nàng không lên tiếng.
“Sao vậy, hai huynh đệ các ngươi cùng một ý sao?” Triệu Hoài thấy Bách Lý Tử Linh không lên tiếng, âm lượng đột nhiên lớn hơn.
“Ta là một kẻ tàn phế của nhà họ Bách Lý, làm sao có thể làm chủ.” Bách Lý Sách đi hai bước, ngồi xuống chiếc ghế vừa nãy mới ngồi.
“Được, đệ không thể làm chủ. Vậy Tử Linh, muội nói đi.” Triệu Hoài tiến về phía trước hai bước, cách Bách Lý Tử Linh gần trong gang tấc.
Bây giờ Bách Lý Tử Linh có thể nói cái gì, nhị ca của nàng đã lên thuyền giặc, nàng có thể làm gì?
Theo chân cùng tạo phản với Tấn Bắc vương, nếu như có được thiên hạ, luận công ban thưởng, có lẽ nhà họ Bách Lý của họ cũng có thể huy hoàng như xưa. Nhưng đó chỉ là có lẽ mà thôi.
Nếu Tấn Bắc vương thất bại, nhà họ Bách Lý ắt sẽ bị diệt vong.
Giờ nhị ca đã đẩy cả nhà vào hố lửa rồi.
“Sao vậy, muội cũng câm rồi sao? Hay là nói, hai huynh muội đã nhất trí ý kiến, muốn giúp đỡ cửu đệ của ta?” Hai mắt Triệu Hoài đã đỏ bừng.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 196"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com