NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Quan Sơn Nguyệt - Chương 225

  1. Home
  2. Quan Sơn Nguyệt
  3. Chương 225
Prev
Next

“Tướng quân lo lắng quá rồi. Mấy cái khác không nói, ít nhất là hạ quan tin tưởng tướng quân ngài.” Ngô An Quốc lại nói: “Nhưng những người bên cạnh ngài, ta thực sự không không dám tin hết.”
“Đại nhân Ngô, tin hay không tùy ngươi. Nhưng bây giờ, ngươi tốt nhất nên ngậm cái miệng thối của mình lại, nếu không ta không bảo đảm sẽ không làm thịt ngươi tại chỗ đâu.”
Tính khí Bách Lý Tử Linh không tốt, đặc biệt là ngay lúc này còn có ngươi cứ lải nhải bên tai nàng.
“Tướng quân, loại người như đại nhân Ngô lúc nào cũng chỉ nghĩ xấu cho người khác, bởi vì ông ta là con chó của Hoàng đế, nếu không cắn người thì sao làm chó.”
Đêm nay, Ất Tân cũng có hơi nhiều lời.
“Ngươi cũng im miệng đi.” Bách Lý Tử Linh quát lên với Ất Tân.
Ất Tân sờ sờ mũi, liếc nhìn Ngô An Quốc, không nói thêm nữa.
Ngọn lửa lớn trong thành vẫn cứ tiếp tục, ánh lửa có vẻ bốc cao đột ngột giữa những bông tuyết đang bay tán loạn trong không trung. Người dân bắt đầu dập lửa, tiếng kêu la thảm thiết bị chôn vùi trong biển lửa không ngừng bên tai, nó hệt như tiếng than khóc cuối cùng của nước Nam Trần vậy.
Kẻ địch lại xông lên trong màn đêm gió tuyết này.
Hiện tại cả cánh cổng thành Thượng Đô đều bị bao vây. Cổng Bắc chiến đấu kịch liệt lâu ngày, hoàn toàn không có thông tin truyền đến. cổng Tây có Trần Đình trấn thủ, nhưng sức tấn công của kẻ địch hung mãnh nên cũng không thể khinh thường.
Cổng phía Nam, kẻ địch dựng thang treo để leo vào thành trong đêm gió tuyết, có thể thấy rõ quyết tâm chiếm thành.
Bách Lý Tử Linh cho binh sĩ chuẩn bị sẵn mấy thùng nước, đợi cho kẻ địch leo lên thang treo liền đổ nước xuống, bởi vì thời tiết lạnh nên thang treo bị dính nước sẽ đóng băng rất nhanh, như vậy khi kẻ địch tiếp tục leo lên sẽ càng thêm trơn trượt, càng thêm nguy hiểm.
Tuy nhiên, tốc độ đóng băng gần như không nhanh bằng tốc độ leo thang của bọn địch. Kẻ địch dùng động tác nhanh chóng leo thang trèo được vào thành. Mà chiếc xe bắn đá ở đằng xa cũng đang không ngừng ném đá vào trong thành, mặc dù độ chính xác không cao, nhưng việc ném đá liên tục vẫn gây ra không ít thương tổn cho các binh sĩ thủ thành.
Hướng xe của toàn bộ võ tướng đập không ngừng vào cổng thành, la hét giết chóc một phen, mở ra một trận tất sát ở thành Thượng Đô.
Bốn tòa cổng thành đều bị Tấn Bắc Vương và An Tây Hầu bao vây tấn công, tiếng la hét giết chóc vang trời, mà trong thành cũng trở nên hỗn loạn. Một trận hỏa hoạn đã đốt sạch toàn bộ sự ổn định còn sót lại của thành Thượng Đô.
Trong thành hỗn loạn, những người vốn ngoan ngoãn trốn trong nhà, thời khắc này cũng không ngồi yên được nữa, có những người đã nghĩ, ở lại thành có thể sẽ chết, trốn ra ngoài có khi còn có cơ hội sống sót.
Vì thế, đã có người xách theo túi vải đổ xô chạy về phía cổng thành. Mà thời điểm thù trong giặc ngoài thế này, áp lực lên tướng sĩ thủ thành cũng tăng lên gấp bội.
Người của vương gia Phù Phong canh giữ ngoài cửa phủ nhà họ Lý, còn bên trong lại yên tĩnh lạ thường.
Lý Thiên lẳng lặng nhìn nhìn bức bản đồ Nam Trần trên tường, vạn dặm non sông đều nằm ở đáy mắt.
“Tướng quân, quân đội của Tấn Bắc Vương đang tấn công bốn tòa cổng thành, trong thành lửa cháy khắp nơi, trong cung phản loạn, nhìn tình hình này, có lẽ đại cục sẽ được định đoạt trước hừng đông.” Một người trẻ tuổi ở bên cạnh lý thiên, cung kính nói.
“Triệu Hoài hiện đang ở đâu?” Lý Thiên vẫn nhìn bức bản đồ, không quay đầu mà hỏi một câu.
“Vương Phù Phong hiện đang mang theo người của mình chém giết với quân Vũ Lâm của Trần Viễn Giang ở hoàng cung. Có điều, trong khoảng thời gian ngắn có thể vẫn khó phân thắng bại.”
“Ngươi nói xem, Triệu Hoài mong Trần Viễn Giang giết hay là không giết Hoàng thượng?” Lý Thiên lại hỏi.
“Ti chức ngu kiến. Vương Phù Phong có lẽ là muốn bức ép Trần Viễn Giang giết chết hoàng thượng. Nhi tử của hắn ta đã được phong thái tử, chỉ cần hoàng thượng chết đi, như vậy nhi tử của hắn ta hiển nhiên trở thành hoàng đế. Hài tử còn nhỏ, vương gia Phù Phong tự động trở thành người chấp chính, trên thực tế hắn ta sẽ trở thành hoàng đế, nắm trong tay toàn bộ quyền hành của nước Nam Trần.”
Lý Thiên bật cười: “Ngươi đấy, vẫn còn quá non nớt. Nếu hoàng thượng không còn, tất cả đều có thể giết hắn ta. Hắn ta sẽ bị bao vây tứ phía, bất kể là Trần Viễn Giang hay là Tấn Bắc Vương và An Tây Hầu. Chỉ cần hoàng thượng còn, Tấn Bắc Vương và An Tây Hầu công phá thành Thượng Đô, ép Hoàng thượng hạ chiếu thư, lật lại chuyện đoạt đích năm đó, sửa lại bản án xử sai Hồng Vạn Tam, như vậy Tấn Bắc Vương sẽ thuận lý thành chương*, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành hoàng đế của nước Nam Trần. Cho nên, Triệu Hoài nhất định sẽ bảo vệ Hoàng thượng.”
*Thuận lý thành chương: Thuận theo tự nhiên.
“Tướng quân, vậy thì chúng ta…”
“Xem lại đi. Tây Bắc không có tin tức gì sao?” Lý Thiên hỏi lại.
“Tây Bắc tạm thời không có tin tức. Tướng quân lo…”
“Sau khi Chu Thâm trở thành đô đốc Tây Bắc, toàn bộ Tây Bắc gần như kim châm không vào, nước hắt không lọt, con người Chu Thâm này ta nhìn không thấu.”
Hai người đang nói chuyện thì có người hầu đến báo: “Bẩm tướng quân, vừa nhận được thư, Tang Cát dẫn người giết vào cung, hiện tại thế cục trong cung đã bị vương gia Phù Phong khống chế.”
“Nhanh vậy sao?” Lý Thiên có hơi bất ngờ.
Ban đầu Lý Thiên đã nhìn trúng Tang Cát, chọn y làm con rể của mình, chủ yếu vẫn là nhìn trúng y là con của thượng thư Tang. Tuy Tang Cát ở bên cạnh hoàng Thượng mấy năm, nhưng chung quy xuất thân từ quan văn nên cho dù đi trấn thủ cửa Bắc Lâu, đối với Lý Thiên mà nói đó cũng chỉ là làm tai mắt cho hoàng đế.
Nhưng mà, ông ta thực sự không nghĩ tới cuối cùng, Tang Cát lại là người giúp Triệu Hoài chiếm được hoàng cung, người suýt chút nữa đã trở thành con rể của mình.
“Đại cục trong cung đã định, bây giờ chỉ xem Bách Lý Tử Linh có thể giữ nổi cổng thành hay không đây.” Ngón tay Lý Thiên gõ lên bức bản đồ, mà nơi ông ta gõ chính là thành Thượng Đô.
“Truyền lệnh xuống, chỉ cần cổng thành bị phá, người của chúng ta sẽ giúp Tấn Bắc Vương chiếm lấy hoàng cung, nếu trước lúc trời sáng mà cổng thành vẫn chưa bị phá, người chúng ta giữ lại ngoài thành sẽ tấn công quân đội của Tấn Bắc Vương, vừa hay có thể giết cho bọn chúng trở tay không kịp.” Lý Thiên nói với người bên cạnh.
Lý Thiên đánh một một canh bạc hay, trước sau cũng để mình đứng ở thế bất bại. Cho dù là ai làm hoàng đế, ông ta đều sẽ là đại công thần hàng đầu. Cơ hội hiếm có này, không ai có thể bỏ lỡ được.
Ở phủ tướng quân Bách Lý, lão thái thái quỳ trước từ đường cầu phúc cho nữ nhi thắng lợi và bình an.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 225"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com