NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả - Chương 619 Thiên lôi đánh xuống

  1. Home
  2. Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả
  3. Chương 619 Thiên lôi đánh xuống
Prev
Next

Chương 619: Thiên lôi đánh xuống
Viên Thọ Sơn sợ đến mức mặt xám như tro.
Nếu có thuốc hối hận, ông ta nguyện ý trả một nửa gia sản để mua mấy cân trớ về uống.
“Lý, cậu Lý, vừa rồi tôi nhất thời hồ đồ…”
Làm người quản lý nhà họ Viên tung hoành trong giới kinh doanh mấy chục năm, da mặt của Viên Thọ Sơn đã sớm luyện đến trình độ vừa dày vừa mềm dẻo trong vô số lần làm ăn rồi.
“Uy danh võ đạo của Đại Tông Sư là vinh quang của võ lâm Nam Giang chúng tôi. Viên mồ nguyện cung phụng Đại Tông Sư làm vua, từ nay về sau, tất cả nhũng gì của nhà họ Viên, Đại Tông Sư có thế lấy dùng bất cứ lúc nào, từ trên xuống dưới nhà họ Viên lúc nào cũng sẵn sàng chờ lệnh, chỉ cần một câu của Đại Tông Sư, chúng tôi cam nguyện xông pha khói lửa!”
Ông ta chuyển biến quá nhanh, Lý Dục Thần cũng phải sửng sốt một chút.
Anh chưa bao giờ thấy người nào mặt dày vỏ sỉ như thế cả.
Ngay cả người trong đại sảnh cũng đều không nhìn được.
Mặc dù người trong võ lâm cũng chú trọng đạo lí đối nhân xử thế, nhưng dù sao vần phải có cốt khí.
Vừa rồi còn hùng hổ dọa người, cứ nhất quyết một đánh một trận sống còn với người ta, bây giờ thấy người ta lợi hại, đột nhiên lại nói sẵn sàng chờ lệnh xông pha khói lửa, sự đảo ngược này cũng quá nhanh quá kịch liệt, mông ngựa nóng hầm hập mang theo mùi thối phun đầy mặt mọi người trong đại sảnh.
■’Thôi đi, đồ hèn nhát!”
■’Tại sao loại người này lại có thể trở thành Tỏng Sư vậy? Đúng là ỏng trời không có mắt mà!”
“Hừ, người làm ăn mà, đều như thế cả!”
“Đế xem kết cục cúa ông ta như thế nào!”
“Tôi cảm thấy nhà họ Viên sắp xong rồi”.
“Cũng không đến mức đi, tốt xấu gì cũng là gia tộc lớn top 3 Tiền Đường mà!”
“Top 3? Anh cũng không nhìn xem người óng ta đầc tội là ai!”
Viên Thọ Sơn nghe vào trong tai, nhưng lại làm bộ như không nghe được. Bây giờ ỏng ta chỉ quan tâm đến thái độ của Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần bổng nhiên nờ nụ cười: ■’Viên Thọ Sơn, ỏng cảm thấy tỏi sẽ tin ỏng sao?”
Viên Thọ Sơn lập tức quỳ xuống đất, đưa tay chỉ trời.
“Cậu Lý, nếu Viên mổ có nửa câu nói dối sẽ bị thiên lôi đánh xuốngí”
“Nếu lời thề hữu dụng thì còn cần thiên đạo làm gì?”, Lý Dục Thần ngẩng đầu, ánh mắt như xuyên thấu qua trần nhà, thấy được trời xanh.
Viên Thọ Sơn biết mình tài năng nịnh nọt của mình hay làm trong việc làm ăn đã khồng có tác dụng ở chỗ này.
Ông ta nhanh chóng suy nghĩ, quỳ trên mặt đất đập đầu bình bịch:
“Cậu Lý! Lý Đại Tông Sư! Cậu tha cho tôi đi! Như thế này đi, chỉ cần cậu buông tha cho tôi, tôi cam nguyện làm chó giữ nhà cho nhà họ Lý, đời này kiếp này, tất cả đồng đạo võ lâm đang ngồi ở đây đều có thể làm chúng!”
Trong đại sảnh vang lên những tiếng ồn
ào.
Lời nói hành động của Viên Thọ Sơn đều khiến người ta giận sôi.
Vừa rồi lúc muốn quyết đấu cùng Lý Dục Thần còn cuồng ngồn bảo Lý Dục Thần quỳ xuống dập đầu, thừa nhận mình là một con chó của nhà họ Viên mới bỏ qua cho anh. Kết quả lại là mình quỳ xuống đất dập đầu trước, cam nguyện làm chó giữ nhà cúa nhà họ Lý.
Một vị Tông Sư, gia chủ cúa gia tộc top 3 Tiền Đường, vậy mà lại nói ra những lời này!
Đây là sự sỉ nhục của Tiền Đường, là sự sỉ nhục của võ lâm!
Thế nhưng đối mặt với tử vong, đối mặt với việc gia tộc bị hủy diệt, Viên Thọ Sơn đẫ khỏng nghĩ được nhiều như vậy.
Chỉ cần có thế sống sót, chỉ cần có thế bảo vệ được nhà họ Viên, bảo ông ta làm chó, ông ta cũng nhận.
Ông ta nằm rạp trên mặt đất, còn cổ ý kêu gâu gâu hai tiếng.
Lý Dục Thần lắc đầu: “Đáng tiếc, nhà họ Lý tòi không thiếu chó giữ nhà, càng không cần loại chó như ông!”
Sắc mặt Viên Thọ Sơn hoàn toàn trắng bệch, biết hôm nay đã không thể nào hòa giải được với Lý Dục Thần.
Ông ta trớ mình một cái, bò dậy từ dưới đất, chỉ vào Lý Dục Thần nói: “Họ Lý, cậu đừng có mà quá nhẩn tâm! Đừng cho là tỏi thật sự sợ cậu, cùng lắm thì cá chết lưới rách!”
Còn chưa dứt lờì, ỏng ta đã đột nhiên ra tay.
Vừa rồi một kiếm kia của Lý Dục Thần quá mức rung động, Viên Thọ Sơn tự biết khống phải là đối thủ của anh. Nhưng ông ta nghĩ dù sao mình cũng là Tông Sư, chắc vần sẽ có sức đánh một trận.
Vừa rồi trong trận chỉêh bảy đối một với Itazura Kazuyoshi, Viên Thọ Sơn vân còn giữ lại sức mạnh, cho nên gần như không bị thương tích gì, chỉ là giả vờ bị thương rất đau đớn.
Điều này cũng trớ thành cơ hội tốt nhất để ông ta đánh lại Lý Dục Thần.
Không có người nào sẽ đề phòng một người bị thương nặng, hơn nữa vừa mới còn quỳ trên mặt đất dập đầu.
Đây là cơ hội duy nhất của Viên Thọ
Sơn.
Cho nên hắn đã dùng hết toàn lực.
Chỉ tiếc cho dù ông ta có tính toán kỹ càng thế nào thì đứng trước mặt thực lực chân chính, tất cả đều là phí công.
Lý Dục Thần nhẹ nhàng vung tay lên, Viên Thọ Sơn liền bay ra ngoài, lộn mấy vòng trên không trung như trang giấy, sau đó rơi xuống mặt đất.
Ông ta bị dọa đến mức hồn lìa khỏi xác, bàn tay sờ loạn trên người, phát hiện mình cũng không bị thương.
Lúc ông ta đang thờ phào nhẹ nhõm, chợt nghe Lý Dục Thần nói:
“Vừa rồi ông nói nhưthế nào, nếu có nửa câu nói dối thì sẽ bị thiên lôi đánh xuống, đúng không? Bây gìờtất cá mọi người đều đã thấy được, ỏng khỏng chỉ là nửa câu nói dối, mà câu nào cũng là dối trá hết!”
Vừa dứt lời, Lý Dục Thần liền đưa tay chỉ lên trời.
Sấm sét xuất hiện trên đất bằng và trong hư không.
Một tia chớp như một con rồng vàng chợt hiện ra, từ trên trời giáng xuống, rơi vào
trên đỉnh đầu Viên Thọ Sơn.
Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, một luồng ánh sáng trắng chói lóa lóe lên, bóng người Viên Thọ Sơn đã hoàn toàn biến mất.
Về tia chớp đột nhiên xuất hiện này đã được lưu truyền ra thành hai phiên bản.
Một loại là nói lúc ấy Viên Thọ Sơn ăn nói lung tung, lời lẽ dối trá, lại chỉ tay lên trời thế, kết quả một câu thành sấm, ông ta đã thật sự bị thiên lôi đánh xuống.
Một loại khác thì nói Lý Dục Thần chẳng những biết võ đạo, lại còn biết pháp thuật, có được năng lực điều khiến sấm sét, một tay đã gọi thiên lôi đến đánh chết Viên Thọ Sơn.
Nhưng mà đa số người càng tin tướng chuyện thứ nhất, thiên đạo tuần hoàn, báo ứng là đáng đời.
Mà liên quan tới Lý Dục Thần, câu chuyện được lưu truyền phổ biến nhất, cũng là chuyện được người ta nóì say sưa nhất vẳn là anh dùng một kiếm tiêu diệt ninja Đông Doanh.
Việc này do người có dày dặn kinh
nghiệm truyền ra, sau khi được người giang hồ thêm mắm thêm muối, đều đã lan truyền ra khắp nơi.
Từ đây, sự kiêu ngạo của võ lâm Nam Giang đã từ có hai vị Tông Sư Hà, Liêu biến thành Lý Đai Tônq Sư.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 619 Thiên lôi đánh xuống"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com