Sau Đêm Ấy, Tôi Thành Vợ Của Tổng Tài - Chương 29
“Tôi không đi”, tôi không chút do dự từ chối, căn bản không muốn kéo dài dây dưa với Tần Tuấn Phi.
Tần Tuấn Phi nhướng mày: “Mặc dù chúng ta đã ly hôn rồi, nhưng không đến nỗi xích mích thành thù, nếu cô không tới tôi sẽ nghi ngờ là cô đang ghen”.
“Thiệp mời tôi để đây, đến lúc đó… cô sẽ đi cùng Trình Dịch Lâm chứ?”, Tần Tuấn Phi cười gằn, tiến lên mấy bước đặt thiệp mời lên bàn trà.
Tròng mắt hiện ra mấy phần giễu cợt: “Nhưng, Trình Dịch Lâm liệu có muốn tham gia hôn lễ chồng trước của vợ mình không?”
Không chờ tôi đáp lại, Tần Tuấn Phi liền nghênh ngang rời đi.
Tôi cau mày cầm tấm thiệp kia lên, hôn lễ đã được định vào ba ngày sau, địa điểm lại là khách sạn tôi và Tần Tuấn Phi muốn tổ chức hôn lễ, hóa ra nhà họ Tần lại tổ chức hôn lễ ở nơi trước kia sao?
Tôi phiền não vo tròn tấm thiệp rồi ném vào thùng rác, nhưng trong chốc lát lại không nhịn được nhặt nó lên.
Nhìn tấm thiệp nhăn nhúm kia, chân mày tôi cũng nhíu thành một vòng, tôi muốn đi, đặc biệt là lúc Tần Tuấn Phi nói câu nói kia, khiến tôi rất muốn biết Trình Dịch Lâm có thể đi cùng tôi hay không.
Mặc kệ nói thế nào thì Tần Tuấn Phi đã sắp kết hôn với Cận Văn Thiến, nhưng dù đã lĩnh giấy đăng ký kết hôn với Trình Dịch Lâm, nhưng rốt cuộc cũng là vì một phần hợp đồng mới ở bên nhau.
Kể từ lúc Trình Dịch Lâm nói muốn cùng tôi chính thức qua lại, đối xử với tôi cũng vô cùng nhẹ nhàng quan tâm, nhưng trong lòng tôi quả thật không chắc chắn, không biết anh có tình cảm với tôi đến mức độ nào.
Tần Tuấn Phi nói tôi là tình nhân của Trình Dịch Lâm, cuộc sống kiểu mẫu của tôi bây giờ không phải như vậy sao? Tôi chỉ là “Làm đúng cương vị” mà thôi.
Trời còn chưa tối Trình Dịch Lâm đã quay về nhà, bởi vì tôi lên cơn sốt, cho nên anh quay về sớm hơn ngày thường.
Tôi nhìn Trình Dịch Lâm, trong lòng tính toán nên mở miệng như thế nào, nhưng không ngờ Trình Dịch Lâm lại nhắc chuyện này với tôi.
“Nếu em muốn đến hôn lễ, vậy thì anh sẽ đi với em”.
Tôi sững sờ: “Dì Vương nói với anh?”
Trình Dịch Lâm lắc đầu: “Chuyện Tần Tuấn Phi kết hôn gần như ai cũng biết, dựa vào tính cách của anh ta, không thể không đến tìm em”.
“Anh khá hiểu anh ta đấy…”, tôi thấp giọng lầm bầm, trong lòng thầm nói ngay cả Tần Tuấn Phi còn cố ý tới chọc giận tôi.
Tình huống như vậy nếu tôi ở quá khứ thì có tính là tự mình rước lấy không?
Tôi lắc đầu: “Tôi không định đi”.
Chắc hẳn Trình Dịch Lâm rất bận rộn, anh nói muốn đi cùng tôi, tôi cũng đã rất cảm động rất bất ngờ rồi, khúc mắc trong lòng đã được tháo gỡ, quả thật là tôi không cần thiết phải đi tham gia hôn lễ của Tần Tuấn Phi và Cận Văn Thiến.
Hơn nữa, những vị khách mời nhà họ Tần trước kia cũng nhận được thiệp mời hôn lễ của tôi và Tần Tuấn Phi, đến lúc đó đụng mặt ở hôn lễ thì thật lúng túng.
“Nhưng anh muốn đưa em đi”, Trình Dịch Lâm nhìn tôi.
“Tại sao?”, tôi có hơi bất ngờ.
“Nhân cơ hội này tuyên bố chủ quyền, cho người khác biết em là vợ anh, tránh cho có người tung tin vịt gây chuyện”, vẻ mặt Trình Dịch Lâm nghiêm túc, nhưng lại lộ ra ý cười. Trong nháy mắt tôi đã hiểu ra chắc anh biết hôm nay Tần Tuấn Phi nói gì.
Một chút xíu cảm động lan tràn trong lòng, tôi nhìn người đàn ông trước mắt quá đỗi đẹp trai này, đột nhiên liền hiểu ra Lâm Băng Thanh nói anh trong nóng ngoài lạnh.
Anh sẽ không nói lời hay ý đẹp gì, nhưng mọi chuyện đều có thể nghĩ cho tôi chu toàn.
Trong lòng không tránh khỏi có phần muốn thử, Tần Tuấn Phi cho rằng tôi là tình nhân của Trình Dịch Lâm, cố ý đưa thiệp qua làm nhục tôi, nếu như ở hôn lễ của anh ta Trình Dịch Lâm lại thừa nhận hai người chúng tôi là vợ chồng hợp pháp, Tần Tuấn Phi nhất định sẽ ói chết.
“Được, vậy anh đi cùng tôi đi”, tôi không nhịn được liền bật cười, càng mong đợi có thể đánh một trận chuyển mình.
Thời gian ba ngày thoáng chốc trôi qua, lúc tôi kéo cánh tay Trình Dịch Lâm đến khách sạn liền có chút hoảng hốt, nhưng lại thành công hấp dẫn tầm mắt mọi người.
Trình Dịch Lâm giống như vật phát sáng, đến đâu cũng trở thành tiêu điểm. Trong lòng tôi có chút hồi hộp, theo bản năng muốn lùi bước, nhưng bàn tay to của Trình Dịch Lâm đã nắm lấy eo tôi, khiến tôi lúc này nhớ ra phải thẳng lưng, giữ khí chất.
Để tham gia hôn lễ này, vừa sáng sớm Trình Dịch Lâm đã dẫn tôi đi làm đẹp, theo như lời của anh thì đây gọi là nghiền ép kẻ địch về mặt khí thế.
Tôi có hơi buồn cười nói Trình Dịch Lâm còn coi trọng lần ra sân này hơn cả tôi, nhưng sau khi nhìn ra vẻ bất ngờ lộ ra trong mắt Tần Tuấn Phi, tôi hoàn toàn hiểu được suy tính của Trình Dịch Lâm.
“Lạc Tĩnh Văn, không ngờ cô thật sự đã tới”, Tần Tuấn Phi tiến lên chào đón, bầu không khí lập tức giống như gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây. Anh ta nhìn thấy Trình Dịch Lâm bên cạnh tôi liền lạnh lùng nhếch môi: “Xem ra Tĩnh Văn vẫn được anh Trình đây yêu quý, lại còn có thể đích thân cùng cô ta đến dự hôn lễ của chồng trước”.
Tại đây có không ít người biết chuyện của tôi và Tần Tuấn Phi, lúc này liền đồng loạt về phía bên này. Trong lòng tôi vô cùng hồi hộp, nhưng Trình Dịch Lâm lại nắm chặt tay tôi.
“Đúng là tôi rất thích Tĩnh Văn, hôn lễ của anh tôi vốn không có hứng thú. Nhưng nếu anh đã mời vợ tôi, đương nhiên là tôi phải đi cùng rồi”.
“Vợ?!”, Tần Tuấn Phi sửng sốt.
Trình Dịch Lâm nhàn nhạt gật đầu: “Tôi và Tĩnh Văn đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi, nhắc đến cũng phải cảm ơn anh, nếu không phải anh quá trớn đòi ly dị, tôi cũng không có cơ hội cưới Tĩnh Văn”.
Tôi trợn tròn mắt nghe Trình Dịch Lâm nói lời này, gần như sắp không nhịn được vỗ tay khen anh.
Chuyện tai tiếng Tần Tuấn Phi gây ra người có mặt tại đây đều biết rõ, mặc dù bọn họ không biết trông tôi như thế nào, nhưng lúc nghe ra tên của tôi, đương nhiên bọn họ cũng biết tôi chính là vợ cũ của Tần Tuấn Phi.
Lời này của Trình Dịch Lâm nói rõ tôi và Tần Tuấn Phi ly hôn là vì Tần Tuấn Phi lạc lối, nguyên nhân hậu quả của chuyện này đều đã có, đương nhiên mọi người sẽ tin. Mặc dù sự thật là vì ở giữa có sự tồn tại “ngoài ý muốn” của Trình Dịch Lâm này, nhưng chuyện này không công khai, làm gì có ai biết được?
“Cô kết hôn với anh ta khi nào?”, Tần Tuấn Phi chất vấn tôi.
Trình Dịch Lâm nhàn nhạt mở miệng: “Đương nhiên là sau khi Tĩnh Văn và anh ly hôn”.
Tôi cười dựa vào người Trình Dịch Lâm, nhìn dáng vẻ đờ đẫn của Tần Tuấn Phi, càng nhìn càng thấy vui sướng.
“Chúc mừng anh, cô dâu đâu? Sao tôi không thấy?”
Vừa dứt lời, tôi liền thấy Cận Văn Thiến mặc váy cưới vội vàng đi đến, vừa thấy tôi liền khoác tay Tần Tuấn Phi.
“Ông xã, người dẫn chương trình nói buổi lễ sắp bắt đầu rồi, chúng ta mau chuẩn bị lên sân khấu đi”.
Khuôn mặt của Cận Văn Thiến tràn đầy hạnh phúc, đắc ý nhìn tôi, mang theo phong thái của người chiến thắng.