Sau Đêm Ấy, Tôi Thành Vợ Của Tổng Tài - Chương 33
“Phòng làm việc của em ở đâu?”
Trình Dịch Lâm chỉ về một phía: “Ở đó”.
Tôi nhìn theo ngón tay của anh, chỉ thấy một bên phòng làm việc của tổng giám đốc kê một cái bàn làm việc và một cái ghế, phía trên có máy tính tài liệu đầy đủ.
“Em làm việc ở đây?”, tôi liền cau mày, nhìn thế nào cũng không giống nơi làm việc, hơn nữa lúc trước đến đây tôi không hề thấy có mấy thứ này.
Tôi mím môi nhìn Trình Lâm, nghiêm mặt nói: “Mặc dù chúng ta là vợ chồng, nhưng em cũng là nhân viên trong công ty, đặc biệt như vậy cũng không quá thích hợp đâu”.
Trước đó tôi đã bàn bạc qua với Trình Dịch Lâm, nếu bây giờ chúng tôi vẫn chưa tổ chức hôn lễ, gần như không ai biết tôi và Trình Dịch Lâm là vợ chồng, vậy ở trong công ty không cần công khai mối quan hệ giữa hai chúng ta, tránh đến lúc quá đặc biệt.
Trình Dịch Lâm đã đồng ý với lời đề nghị này, nhưng cách làm bây giờ của anh… tôi thật không biết làm sao.
“Trợ lý riêng của tổng giám đốc là để phục vụ tổng giám đốc, phòng làm việc đương nhiên phải gần anh hơn chút rồi”, Trình Dịch Lâm nói đầy nghiêm túc: “Hơn nữa em bây giờ không có bất kỳ kinh nghiệm làm việc gì, em ở cùng phòng với anh để làm việc, thuận lợi quan sát học hỏi cách làm việc của anh, cũng thuận lợi để anh dạy em”.
Tôi nhìn anh với vẻ không chắc chắn: “Nhưng cũng không cần gần như vậy…”
Trình Dịch Lâm nhếch môi: “Đương nhiên anh cũng có chút tư lợi, muốn ngày ngày có thể ngắm em”.
Gò má tôi ửng đỏ, nhưng trong lòng lại cảm thấy ngọt ngào.
“Vậy được, không thể nói với người khác về quan hệ của hai chúng ta, nếu không em sẽ rất ngại”.
“Ừ, không nói”, Trình Dịch Lâm gật đầu.
Tôi hít sâu một hơi đi tới trước bàn làm việc và ngồi xuống, nhìn bàn làm việc ngăn nắp, trong lòng có một loại kích động nói không nên lời.
“Công việc hôm nay của em là gì?”
Trình Dịch Lâm mang một tập văn kiện giao cho tôi: “Nghiên cứu kỹ mấy hạng mục này, có gì không hiểu cứ trực tiếp hỏi anh”.
“Em đã đọc không ít sách, nên nhìn một vài ví dụ thực tế. Hai ngày nữa chúng ta cùng nhau họp, thực chiến diễn luyện”.
Tôi gật đầu, lập tức cũng trở nên nghiêm túc.
Đến buổi trưa tôi vẫn đang đọc đống văn kiện kia, còn Trình Dịch Lâm thì vẫn luôn bận rộn, không phải ký văn kiện thì trả lời mail, thỉnh thoảng sẽ có nhân viên cầm văn kiện qua để anh xem.