NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sau Khi Ta Gả Cho Bạo Quân, Tiểu Hầu Gia Phát Điên Rồi! - Chương 6

  1. Home
  2. Sau Khi Ta Gả Cho Bạo Quân, Tiểu Hầu Gia Phát Điên Rồi!
  3. Chương 6
Prev
Next

Rất lâu sau, nghe thấy tiếng hô hấp đều đặn của hắn, ta mới lấy hết dũng khí, khẽ chạm tay vào lồng n.g.ự.c rắn chắc của hắn, nhỏ giọng thăm dò: “Hoàng thượng? Ngài ngủ rồi sao?”

Lòng ta thấp thỏm không yên, chuyện này sao khác xa với những gì các ma ma dạy về chuyện thị tẩm vậy?

Ta vô thức khẽ than một tiếng, nam nhân bên cạnh liền như mãnh thú thức giấc, lật người chống tay trên người ta, ánh mắt sâu thẳm như muốn nuốt chửng ta vào trong.

Giây tiếp theo, lồng n.g.ự.c rắn chắc của hắn dán chặt vào người ta, cơ bắp cuồn cuộn trên người hắn không ngừng run rẩy, hai bàn tay to lớn ôm lấy eo ta, hơi thở nóng rực phả vào bên tai: “Tiểu yêu tinh, đây là nàng tự tìm đấy nhé!”

Ta mơ màng mặc hắn muốn làm gì thì làm, dần dần mất đi ý thức, bên tai chỉ còn văng vẳng tiếng gầm khẽ đầy nhẫn nhịn của hắn.

Không biết qua bao lâu, hắn mới thoả mãn buông tha cho ta. Ta không còn sức lực, lật người ngủ thiếp đi, nhưng lại bị hắn kéo dậy: “Ngoan, lát nữa ngủ cũng được.”

Ánh đèn trong phòng lay động, ta dụi dụi mắt, thấy Tiêu Hoài Nhân cầm hai ngọn nến long phượng to bằng bắp tay.

“Đây là…?”

Hắn cưng chiều xoa đầu ta: “Trẫm nghe nói dân gian khi cưới thê đều đốt một ngọn nến, đến tận sáng, trẫm cũng muốn vì nàng đốt nến suốt đêm.”

Nhìn thiếu niên mặt đỏ ửng trước mặt, lòng ta vô cùng cảm động, liền gật đầu thật mạnh. Một bậc đế vương cao cao tại thượng, vậy mà lại dùng lễ nghi phu thê đối đãi với ta.

Ta không biết vì sao hắn lại làm vậy, nhưng vẫn nguyện đắm chìm trong sự sủng ái ngắn ngủi này. Ngày hôm sau, ta xoa xoa cái eo mỏi nhừ, khó khăn ngồi dậy.

Phía bên kia giường đã lạnh lẽo. Cung nữ bên cạnh cười tươi bước đến hầu hạ: “Chúc mừng nương nương, vừa mới được sủng hạnh đã được tấn phong, giờ người đã là Quý phi nương nương do chính hoàng thượng sắc phong rồi ạ! Nương nương, đây đúng là vinh sủng chưa từng có trong hậu cung!”

Sau khi ta về nhà, đủ loại khen tặng vang lên bên tai ta.

“Đúng vậy đó, ta nghe nói lúc đó còn làm ầm ĩ lên ghê lắm, Tiểu Hầu gia Lâm muốn hưởng phúc tề gia, còn mơ tưởng Quý phi nương nương làm thiếp cho hắn nữa cơ đấy!”

“Thật là mơ mộng hão huyền, ai đời lại bỏ cái chức Quý phi nương nương để chạy đến làm thiếp cho hắn chứ?”

Tiếng bàn tán của đám đông vang lên như những nhát d.a.o sắc lẹm, từng chút từng chút một cứa vào lòng Lâm Hàn Phong.

Hắn mặt mày xanh mét, cùng người nhà trong phủ tiến đến hành lễ trước mặt ta, hạ giọng, đầy vẻ không cam tâm hỏi: “Nộn Nộn, nàng chỉ vì chút vinh hoa phú quý này mà nhẫn tâm vứt bỏ tình nghĩa bao năm của chúng ta sao?”

Ta liếc nhìn Đinh Niệm Từ đang quỳ bên cạnh hắn, trâm ngọc đầy đầu, ngọc bội leng keng, chỉ cảm thấy lời Lâm Hàn Phong nói thật vô liêm sỉ.

Hắn đã cùng người khác tâm đầu ý hợp, thì lấy tư cách gì mà đến trách móc ta bội bạc?

Ta cười khẩy, ghé sát tai hắn, từng chữ từng chữ hỏi: “Tiểu Hầu gia hà tất phải giả vờ vô tội trước mặt bổn cung, tất cả những chuyện này đều là do ngươi ban tặng, lẽ nào ngươi không biết vì sao bổn cung được sủng ái sao?”

Trong mắt hắn hiện lên một tia hoang mang.

“Hoàng thượng thích nhất là chiếc váy lam hồ mà bổn cung mặc khi lần đầu tiên gặp mặt.”

Hắn kinh ngạc trợn tròn mắt, miệng lẩm bẩm: “Không thể nào… rõ ràng ta…”

Ta lạnh lùng ngắt lời hắn: “Tiểu Hầu gia, bổn cung giờ đã là phi tần của hoàng thượng, những chuyện cũ kia tốt nhất đừng nhắc lại, kẻo rước họa vào thân.”

Lâm Hàn Phong còn muốn nói thêm gì đó, nhưng bị Đinh Niệm Từ kéo lại. Nàng ta một tay ôm bụng, vẻ mặt khó chịu buồn nôn, ai nhìn cũng biết là đã có thai.

Ta nhếch môi, chúc mừng bọn họ: “Chúc mừng Tiểu Hầu gia, nhanh vậy đã có tin vui, Lâm gia có người nối dõi rồi!”

Trước đó còn thề thốt hứa sau khi cưới sẽ không chạm vào nàng ta, giờ đã có thai, thật nực cười.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 6"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com