Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế - Chương 21 Nhà họ Hồng, gia tộc tùng đứng dầu
Chương 21: Nhà họ Hồng, gia tộc tùng đứng dầu
“Nhà họ Hồng?”
Sở Phong nhíu mày, khó hiếu hỏi.
“Đế tôi nói cho.”
Dường như tất cả đều nằm trong sự khống chế của Vân Thủy Dao, cô lạnh nhạt nói: “Nhà họ Hồng, gia tộc hạng một từng đứng đầu.”
“Một năm trước bị nhà họ Vân đấy xuống, trở thành top 3, hiện tại nhà họ Ván chúng tôi mới là người đứng đầu.”
“Bọn họ vẫn luôn không phục, luôn đối nghịch với nhà họ Vân chúng tôi.”
“Tôi nghi ngờ bọn họ là người đã đầu độc ông nội tôi, còn thuê người của Mai Hoa Xã đến chặn giết tôi.”
“Hiện tại đội trưởng đội an ninh bị cướp đi, sợ rằng đêm nay bọn họ sẽ làm chuyện gì đó.”
Nói đến đây.
Cô quay sang nhìn sở Phong, nghiêm túc nói: “Sở Phong, đây là lý do tại sao tối nay tôi mời anh đến làm vệ sĩ riêng cho tôi.”
“Bây giờ đội trưởng bị cướp đi, tôi muốn mời anh làm đội trưởng đội an ninh, phụ trách an ninh đêm nay, không thành vấn đề chứ?”
sở Phong ngấn người.
Sao hắn lại có cảm giác bị đối phương tính kế nhỉ?
“Không thành vấn đề.”
“Nhưng cô đã có đối tượng hoài nghi, thậm chí cảm thấy đối phương còn sẽ giở trò trong tiệc tối hôm nay.”
“Tại sao không hủy bỏ tiệc tối, chọn ngày khác…”
“Không được.”
Vân Thủy Dao lắc đầu, nói: “Tiệc tối đêm nay, mặt ngoài là nhà họ Vân đầu tư cho các xí nghiệp lớn, tích góp nhân phẩm.”
“Thật ra đây là bài kiếm tra của hiệp hội Gia Tộc dành cho nhà họ Vân.”
“Nhà họ Vân đang tích cực tấn chức lên gia tộc tài phiệt nên quyền thế và chỉ số định mức lũng đoạn thị trường cũng trở thành biến số lớn nhất…”
“Cho nên đầu tư cũng phải có điều kiện?”
Sở Phong nói: “Nhà họ Vân đầu tư cho các xí nghiệp lớn, bọn họ có hai lựa chọn, hoặc giao ra quyền khống chế, hoặc giao ra thị trường số định mức.”
“Bọn họ đổi lấy sự phát triển nhảy vọt cho xí nghiệp của mình, còn các cô dùng nó cho hiệp hội Gia Tộc xem, hai bên cùng có lợi, đúng không?”
Ván Thủy Dao mỉm cười, nói: “Anh nói đúng.”
“Người của hiệp hội Gia Tộc sắp đến, nếu hủy bỏ tiệc tối ngay lúc này sẽ tạo thành hiếu lầm không đáng có.”
“Hơn nữa có anh phụ trách an ninh bữa tiệc, tôi rất yên tâm.”
“Dù nhà họ Hồng muổn gây ra sóng gió gì cũng đành phải tay không trở về…”
“Tổng giám đốc Vân!”
Chưa kịp nói xong, vệ sĩ bên cạnh híp mắt, phê bình kín đáo: “Tôi nghĩ cô nên suy nghĩ cấn thận lại một chút.”
“Trách nhiệm của đội trưởng đội an ninh rất nặng nề, bây giờ sự sắp xếp an ninh cho bữa tiệc lại bị tiết lộ.”
“Nếu có người muốn làm chuyện xấu, sao cô có thế trông cậy vào anh ta chứ…”
“Bốp!”
Vân Thủy Dao tát một cái lên mặt hắn ta, quát lớn: “Không được vô lễ với sở Phong.”
“Ngoại trừ ông nội, anh ấy là người tôi tin tưởng nhất.”
“Nếu ngay cả anh ấy cũng không thể đảm bảo sự an toàn của bữa tiệc tối nay thì không ai có thể.”
“Còn dám vô lễ với sở Phong, tôi sẽ sa thải anh!”
Nghe vậy.
Vệ sĩ im như ve sầu mùa đông, mặc dù trong lòng không phục nhưng cũng không dám phản bác.
Hắn ta đánh giá người này, mặt cũng được, thân thế tạm được, nhưng nhìn kiếu gì cũng không giống cao thủ.
Giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho hắn, tổng giám đốc Vân bị làm sao vậy?
Tại sao người luôn luôn nhìn rõ mọi việc, làm việc cấn trọng như cô lại đánh hắn ta vì tên ẻo lả này?
Phải biết rằng, hắn ta không chỉ là vệ sĩ của bữa tiệc tối nay, còn là vệ sĩ nòng cốt của tập đoàn Vân thị.
“Được không sở Phong, anh tiếp nhận chức vụ này chứ?”
Vân Thủy Dao nhìn hắn với ánh mắt mong chờ, sợ bị hắn từ chối, nhấn mạnh: “Coi như vì bạn, được không?”
Khó có thế từ chối.
Đôi mắt ngập nước kia như có ánh sáng.
Đây là một đôi mắt khiến bất cứ ai cũng phải chìm đắm trong đó.
Nhớ lại lúc ở cửa cô nói giúp chính mình, còn khiến Lạc Thi Thi nghẹn họng không nói gì được.
Có qua có lại, nếu từ chối thì có vẻ quá vô tình.
“Được, tôi sẽ làm đội trưởng.”
Sở Phong gật đầu, nhắc nhở: “Nhưng chỉ đêm nay.”
“Tôi chỉ hy vọng cô sẽ không lại đưa ra yêu cầu thứ hai.”
Vân Thủy Dao vô cùng vui mừng, gặt đầu nói: “Yên tâm đi, đây là yêu cầu duy nhất của tôi.”
“Tiểu Chu, dẫn đội trưởng sở đi làm quen hoàn cảnh, anh ấy yêu cầu cái gì, các cậu phải toàn lực phối hợp.”
“Cậu và các vệ sĩ khác, nếu ai chống đối anh ấy, tôi sẽ không tha cho người đó!”
“Rõ, Vân tống!”
Tiếu Chu nhận lệnh, sau khi Vân Thủy Dao rời đi thì cúi người cung kính nói: “Đội trưởng sở, mời đi theo tôi.”
“Chúng ta vừa đi vừa giới thiệu, không hiểu chỗ nào ngài có thể hỏi tôi.”
Mặt ngoài đón ý nói hùa, trong lòng lại vô cùng khinh thường.
Vừa rồi hắn ta còn không hiểu.
Nhưng bây giờ hắn ta đã hiểu tất cả mọi chuyện.
Một tên ẻo lả không có bản lĩnh gì lại có thể giành được sự ưu ái của Vân Thủy Dao, chỉ có một lý do.
Người này bị Vân Thủy Dao bao nuôi!
Ăn ngay nói thật, người đàn ông này rất đẹp trai, nhưng cũng chỉ có vậy.
Với kinh nghiệm làm vệ sĩ nhiều năm của hắn ta, tên này yếu đuối mỏng manh, ánh mắt lờ đờ, không hề có năng lực làm việc.
Nếu thật sự đã xảy ra chuyện, sao có thể trông cậy vào người này được?
Cuối cùng cũng phải dựa vào bọn họ.
Sở Phong biết người này nghĩ gì, nhưng không muốn giải thích.
Hắn chỉ muốn giải quyết xong chuyện đêm nay cho Vân Thủy Dao, còn người khác nghĩ gì, hắn lười đế ý.
Sau khi rời khỏi đại sảnh, Vân Thủy Dao đi thẳng đến phòng điều khiển.
Mặc dù vừa mới nhờ sở Phong đảm nhiệm chức vụ đội trưởng đội an ninh, với bản lĩnh của hẳn, dù có vấn đề cũng có thể giải quyết được.
Nhưng đế đề phòng, cô vẫn quyết định đến đây giám sát toàn bộ cục diện, đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Đồng thời cũng muốn xem biểu hiện của sở Phong, nếu làm tốt, hắn sẽ không chỉ làm vệ sĩ một đêm của mình.
Cô còn muốn lợi dụng đối phương làm tấm chắn.
Nhớ đến mổi hôn sự kia, cố họng cô như bị chặn lại, nếu có thể cô hy vọng qua đêm nay có thể làm rõ với ông nội.
Cô muốn tự làm chủ hôn nhân của mình, cô không muốn trở thành vật hy sinh vì lợi ích gia tộc.
Có đôi khi hạnh phúc cần phải tự mình tranh thủ.
“Ván tổng.”
Sau khi vào phòng, một người phụ nữ trẻ tuổi, tóc đen ngắn, mặc váy công sở hơi cúi người, cung kính chào hỏi.
Sắc mặt có chút nặng nề.
“Linh Linh, sao vậy, gặp phải chuyện gì à?”
Vân Thủy Dao nhíu mày.
Cô ấy là Trần Thủy Linh, trợ lý giám đốc kiêm người hầu của cô.
Bên ngoài hai người là cấp trên cấp dưới, nhưng thật ra lại thân nhau như chị em nên cô hiểu rất rõ tính cách của cô ấy.
Cô hơi ngạc nhiên khi thấy biểu cảm này của cô ây.
“Vân tổng, rất xin lỗi, tôi đã tự tiện đưa ra quyết định.”
Trần Thủy Minh mím môi, lấy ra một phần tài liệu từ phía sau, đưa cho Vân Thủy Dao xem, nói: “Đây là danh sách các gia tộc được đầu tư trong bữa tiệc đêm nay.”
“Tôi biết, người phụ nữ tên Lạc Thi Thi đã xảy ra tranh chấp với thần y sở cũng ở trong danh sách.”
“Thần y sở đã chữa bệnh cho lão gia, là ân nhân của nhà họ Vân nên tôi đã tự tiện làm chủ đá nhà họ Lạc ra khỏi danh sách được đề cử.”
“Cũng coi như xả giận cho thần y sở.”
“Ngu xuấnl”
Chưa kịp nói xong, Vân Thủy Dao quát lớn.
Thấy nhà họ Lạc bị xóa tên khỏi danh sách, cô tức giận nói: “Sao tôi lại không biết cô ta cũng là một thành viên trong bữa tiệc đầu tư đêm nay chứ?”
“Tôi sẽ ngầm xử lý chuyện giữa tôi và cô ta, nhưng chuyện nào ra chuyện đó, tiệc tối đêm nay chính là bàn đạp đế nhà họ Vân tấn chức lên gia tộc tài phiệt.”
“Bất cứ gia tộc nào có lợi cho thương nghiệp nhà họ Vân, chúng ta đều phải giữ lại chứ không phải chặn đứng ở ngoài cửa.”
Trần Thủy Linh im như ve sầu mùa đông, gục đầu xuống: “Vân tống, rất xin lổi, tôi biết sai rồi.”
“Tôi sẽ đưa nhà họ Lạc trở lại danh sách đầu tư…”
Nói xong, cô ấy đang định nhận tài liệu để sửa lại thì bị Vân Thủy Dao ngăn cản: “Đợi đã.”
“Sao lịch sử làm giàu của nhà họ Lạc này lại quỷ dị như vậy?”
Trong tài liệu có ghi.
Ba năm trước nhà họ Lạc vẫn là một nhà nghèo, ngay cả tư cách làm gia tộc hạng bét cũng không có.
Nhưng từ sau khi kết hôn với sở Phong, nhà họ Lạc lên như diều gặp gió, giống như vai chính trong tiểu thuyết.
Mức đầu tư tăng vùn vụt.
Các nơi tranh nhau đến đàm phán hợp tác.
Phát triển đến tận ngày nay.
“Rất cổ quái, trước kia nhà họ Lạc bừa bãi vô danh, không có chỗ dựa hay mối quan hệ nào cả.”
“Nhưng mấy năm nay, từ tinh anh giới kinh doanh đến nhân vật cấp cao đều tranh nhau vận chuyến tài nguyên cho nhà họ Lạc.”
“Tôi tin chắc phía sau có cao thủ chỉ dẫn.”
Lời nói của Trần Thủy Linh đánh thức Vân Thủy Dao.
Cao thủ chỉ dẫn?
Nếu thật sự có, người này chắc chắn là sở Phong.
Nhớ lại lúc hấn đồng ý chữa bệnh cho ông nội nhưng với điều kiện cho nhà họ Lạc một thư mời tham gia bữa tiệc đầu tư đêm nay.
Gần như có thể kết luận được, nhà họ Lạc có thế phát triển tốt như vậy, không phải do năng lực của Lạc Thi Thi, mà do sự trả giá thầm lặng của Sở Phong.
Người đàn ông này cam nguyện đứng sau, dốc hết toàn lực.
Kết quả lại đối lấy một tờ giấy ly hôn.
Nếu đúng như những gì cô nghĩ, vậy Lạc Thi Thi này thực sự quá mù.
“Nhưng điều này cũng chứng tỏ sở Phong còn mạnh hơn so với tưởng tượng của tôi.”
“Người đàn ông xuất sắc như vậy lại bị đuối ra khỏi nhà, là bất hạnh, cũng là may mắn.”
“Nếu không sao tôi có cơ hội cơ chứ?”
Vân Thủy Dao nở nụ cười sâu xa.
Nghe vậy, Trần Thủy Linh lo lắng nói: “Vân tống, cô có ý với thần y sở ạ?”
“Mặc dù anh ta chữa khỏi bệnh cho lão gia, tôi cũng rất biết ơn anh ta.”
“Nhưng ngài đừng quên cô có hôn ước, bên nhà họ Tiêu…”
“Vân tổng!”
Chưa kịp nói xong, người đàn ông phụ trách quan sát camera hô lên: “Tôi nhìn thấy Hồng Thái Bảo, đại thiếu gia nhà họ Hồng đang ở trong đại sảnh!”