Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế - Chương 23 Chờ đã, tao cho mày đi rồi hả
Chương 23: Chờ đã, tao cho mày đi rồi hả
“Là tôi.”
Sở Phong đổi tư thế ngồi thoải mái hơn, lạnh nhạt nói: “Tôi nghe nói hai người muốn ném tôi ra ngoài?”
Hai người kia im như ve sầu mùa đông, liên tục lắc đầu: “Không không, anh là đội trưởng, là lãnh đạo trực tiếp của chúng tôi, sao chúng tôi dám làm vậy?”
Đổi phương là đội trưởng mới do chính Vân tống chỉ định, hơn nữa nghe Tiếu Chu nói hai người họ có quan hệ mờ ám, ai dám chọc chứ?
Biết trước nhiệm vụ này khó giải quyết như vậy, đánh chết bọn họ cũng không nhận!
Sở Phong lắc đầu, nhíu mày nói: “Vậy thì không ổn lắm.”
“Nếu đã nhận tiền của người ta lại không làm xong chuyện này, có vẻ không tốt lắm.”
Nghe thấy vậy, hai người nhìn nhau, ngầm hiểu.
Nhanh chóng móc đồ vật đã nhận ném cho Diệp Kim Long, ra sức phủi sạch quan hệ.
“Cầm đồ của anh rồi cút đi!”
“Chúng tôi là người có trách nhiệm, sao có thể lạm dụng chức quyền vì chút tiền cỏn con này chứ?”
Diệp Kim Long vô cùng chấn động.
Anh ta không ngờ tên phế vật này lại trèo lên làm đội trưởng rác rưởi gì đó.
Chắc chắn do người phụ nữ kia đã sắp xếp cho Sở Phong làm chức đội trưởng an ninh này.
“Có gì đặc biệt hơn người, một tên đội trưởng rác mà thòi!”
“Phế vật, đừng tưởng rằng có người phụ nữ kia chống lưng thì ghê gớm, nói đến cùng cũng chỉ là kẻ hầu hạ người khác mà thôi.”
“Bọn tao là khách quý được mời đến, đối xử tốt với bọn tao vào.”
Nói xong, anh ta dẫn hai người Lạc Thi Thi rời đi.
Người thông minh phải biết tránh cái thiệt trước mặt, bây giờ không tiện ra tay dạy dỗ hắn, chờ tiệc tối kết thúc rồi tìm cơ hội cũng chưa muộn.
“Chờ đã, tao cho mày đi rồi sao?”
Đúng lúc này, sở Phong đứng dậy, bước lên cản bọn họ lại, nói: “Tôi có trách nhiệm bảo vệ an ninh nơi này, hiện tại tòi nghi ngờ anh có mưu đồ gây rối, phải kiểm tra lục soát, mời anh phối hợp.”
“Cái gì?”
Diệp Kim Long mở to mắt, tức giận hét lên: “Phế vật, CMN, mày có ý gì, mày dám lục soát tao?”
Lúc này Trình Lan bước lên, nói: “Anh là cái thá gì, không biết Diệp thiếu là ai sao?”
“Anh chỉ là chó săn phụ trách an ninh, còn Diệp thiếu là đại thiếu gia nhà họ Diệp, nếu anh dám…”
“Bốp!”
Sở Phong vả mạnh lên mặt cô ta!
“Không nói không ai bảo cô câm.”
“Nếu cô cũng muốn xen vào, được.”
“Người đâu, nhét cô ta vào hàng ngũ điều tra, lục soát kỹ cho tôi.”
“Nếu không phối hợp, cứ làm theo quy củ, đánh cho tôi!”
Hai tên vệ sĩ lập tức rút gậy cao su ra đi lên soát người.
Hai người kia lập tức luống cuống.
Lạc Thi Thi thấy hai người bị soát người, không nhịn được nữa, hét lên: “Sở Phong, anh quá đáng lắm rồi đấy!”
“Lấy việc công làm việc tư, báo thù riêng, anh thấy hả hê lắm hả?”
“Anh biết rõ thân phận của Diệp thiếu, nếu anh thật sự đắc tội với anh ấy, sau đó anh ấy trả thù anh, ngay cả tôi cũng không giữ được anh!”
“Cô là cái thá gì, tôi cần cô bảo vệ tôi hả?”
Sở Phong lạnh nhạt nói: “Tống giám đốc Lạc, cô coi trọng bản thân quá rồi đấy.”
“Hai ta đã ly hôn, không có quan hệ gì cả, cô bớt lo chuyện bao đồng đi.”
“Trừ khi cô cũng có mưu đồ gây rối giống bọn họ!”
“Mời cô tránh ra, đừng ảnh hưởng công việc của chúng tôi, nếu không tôi sẽ lục soát cả cô!”
Nói xong hắn đẩy Diệp Thi Thi ra chỗ khác.
Giọng điệu lạnh băng, ánh mắt xa lạ.
Thậm chí có chút đáng sợ.
Nhìn theo bóng lưng của đối phương, đột nhiên Lạc Thi Thi có chút hoảng hốt.
Vừa mới ly hôn được mấy ngày, sao cô lại cảm thấy mình chưa từng quen biết người này.
Không lẽ ở trong mắt hắn, cuộc hôn nhân 3 năm của bọn họ không là gì cả?
Sở Phong phụ trách Diệp Kim Long, nói là soát người nhưng thực ra là cọ xát lên miệng vết thương của anh ta.
Diệp Kim Long đau đến mức chảy cả nước mắt.
Hai vệ sĩ còn lại không ngừng sờ soạng cơ thể của Trình Lan, thậm chí còn sờ soạng lên cả bộ phận nhạy cảm.
Dưới cái nhìn chăm chú của đám đông cùng với hành động ghê tởm của hai tên đàn ông đáng khinh này, Trình Lan vô cùng xấu hổ và tức giận, hận không thể tìm một cái lổ chui xuống dưới!
Một lúc sau, Sở Phong xua tay nói: “Không tìm thấy đồ vật khả nghi.”
“Tạm tha cho mấy người lần này, còn dám làm bậy tôi sẽ không nương tay như vậy đây.”
“Cút đi!”
Nói xong.
Sở Phong lại ngồi lại vị trì cũ, cầm chén trà lên thưởng thức.
Nỗi căm hận của Diệp Kim Long đến lên đỉnh điếm, đang định phát tác thì nghe thấy tiếng thông báo.
“Các vị khách mời, còn 5 phút nữa bữa tiệc sẽ bắt đầu.”
“Trước đó tôi muốn thông báo với mọi người sự điều chỉnh các hạng mục đầu tư.”
Nghe vậy, hội trường đang ồn ào lập tức yên tĩnh lại, cẩn thận lắng nghe.
Lần này nhà họ Ván bỏ vốn gốc đề đầu tư, đơn vị của mức đầu tư bắt đầu từ trăm triệu.
Điều chỉnh ở đây là tăng lên hay giảm xuống, việc này liên lụy đến ích lợi của bản thân nên không ai dám bỏ sót bất cứ chi tiết gì.
“Theo điều tra, tập đoàn Hải thị có dấu hiệu giấu diếm, loại bỏ khỏi danh sách đầu tư.
“Nghiên cứu phát minh thuốc mới của tập đoàn Đường thị rất thành công, định mức thị trường đã chiếm 20% nên được tăng mức đầu tư.”
“Tập đoàn Phùng thị…”
Sau khi nghe thông báo, có người vui có người buồn.
Có người giở trò bịp bợm đã bị mời ra khỏi đại sảnh.
Có công ty được tăng mức đầu tư.
Cảm xúc của mọi người như tàu lượn siêu tốc.
Cuối cùng.
“Theo kiểm chứng, tập đoàn Lạc thị sao kê rõ ràng, nghiệp vụ rõ ràng, tiềm lực thị trường rộng lớn.”
“Vì vậy tăng mức đầu tư lên 1 tỷ.”
Sau khi thông báo xong, lập tức có nhân viên công tác đến đổi mới thư mời trong tay Lạc Thi
Thi.
Số ghế cũng được chuyến từ góc ngoài cùng Đông Nam sang cánh trái.
“Thông báo kết thúc, xin mọi người giữ bình tĩnh.”
“Lát nữa Vân tống sẽ ra gặp mặt mọi người, thuận tiện giới thiệu vị kia cho mọi người.”
Thông báo kết thúc.
Trình Lan hoảng hốt, ngấn người vài giây, sau đó mừng như điên duỗi tay lôi kéo cánh tay của Lạc Thi Thi, nói: “Tổng giám đốc Lạc, cô nghe thấy chưa, chúng ta được tăng mức đều tư từ 500 triệu lên 1 tỷ.”
Lạc Thi Thi liên tục gật đầu, không kiềm được nụ cười, sau đó quay sang nhìn Diệp Kim Long, nói: “Diệp thiếu, cảm ơn anh rất nhiều, cũng may có chú anh nói mấy câu với nhà họ Vân, chuyện này thật sự quá quan trọng với sự phát triển của nhà họ Lạc chúng tôi!”
Diệp Kim Long xấu hổ, cười cho qua chuyện.
Chú của anh ta có tiếng nói như vậy sao?
Lúc nãy trong điện thoại nghe giọng có vẻ không để ý chuyện này lắm.
Nhưng bây giờ đã thuyết phục được nhà họ Vân đầu tư thêm 500 triệu.
Bình thường hay chửi chính mình là ăn chơi vô dụng, không muốn đế ý đến chính mình.
Nhưng xem ra ông ấy là người khấu xà tâm phật, biết chính mình đang theo đuổi Lạc Thi Thi, muốn chính mình giành được tình cảm của đối phương, cuối cùng ôm được người đẹp về nhà!
“Thi Thi, không cần phải cảm ơn, chuyện nhỏ thôi mà.”
Diệp Kim Long trấn an: “500 triệu không phải quá nhiều, cho dù bảo nhà họ Vân bỏ thêm 1 tỷ nữa bọn họ cũng sẽ đồng ý vì muốn tạo dựng mối quan hệ tốt với chú tôi.”
“Hơn nữa đầu tư cho nhà họ Lạc lại không phải ném đá trên sông, với năng lực của em, 500 triệu biến 1 tỷ là chuyện quá dễ dàng, đúng không?”
Nghe vậy, Lạc Thi Thi đỏ mặt.
Cô thật sự quá biết ơn đối phương.
Đối phương giúp mình rất nhiều, còn tán thành năng lực của mình.
Cô tin chắc anh ta có thể cung cấp sự trợ giúp lớn hơn nữa trong sự nghiệp phát triển sau này của Lạc thị.
So với anh ta, sở Phong vô cùng kém cỏi.
Kiêu ngạo mù quáng, nóng vội lòng dạ hẹp hòi.
Còn tưởng rằng sau khi ly hôn hắn sẽ tỉnh ngộ.
Nhưng bây giờ lại càng ngày càng thích bám váy đàn bà.
“Nhìn thấy chưa tên phế vật kia?”
Lúc này Trình Lan như tiêm máu gà, trừng mắt nhìn sở Phong, nói: “Diệp thiếu chỉ nói mấy câu đã có thể giúp nhà họ Lạc có thêm 500 triệu. Còn anh thì chỉ biết diễu võ giương oai ở chỗ này, đừng tưởng rằng làm được chức đội trưởng thì bản thân mình ghê gớm, còn không xứng xách qiày cho Diệp thiếu!”