NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế - Chương 33 Thật bất ngờ, cậu là con riêng của ông ta sao

  1. Home
  2. Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
  3. Chương 33 Thật bất ngờ, cậu là con riêng của ông ta sao
Prev
Next

Chương 33: Thật bất ngờ, cậu là con riêng của ông ta sao?
Nghe thấy cuối cùng hắn cũng chịu đồng ý, trong lòng Vân Thủy Dao âm thầm thở phào một cái.
Đồng thời cô cũng nhếch miệng nở một nụ cười đầy ấn ý, hơi gật đầu nói: “Cũng được, không thành vấn đề.”
“Đội trưởng oai phong!”
Đám người đội bảo vệ và Tiếu Chu lập tức vui vẻ ra mặt, vây quanh hắn.
“Tốt quá rồi đội trưởng, cuối cùng anh cũng chịu ở lại.”
“Đối với chúng tôi mà nói, đừng nói là ba ngày, cho dù có ba giờ, ba phút thôi cũng được lợi nhiều lắm rồi.”
“Anh vừa có dũng vừa có mưu, tài trí hơn người, đi theo anh làm việc thì chúng tòi cũng yên tâm.”
“Đi đi, chúng ta ra ngoài chơi chút đi, tối nay không say không về nhé.”
“Đúng, phải uống cho đã, uống cho say mới được!”
Tâm trạng cho phép.
Đám bảo vệ giục sở Phong đi uống mấy
chén.
Thân là người tu hành, tuy rằng sở Phong không quá mệt mỏi nhưng hắn vẫn muốn quay về biệt thự tắm rửa một cái.
Vốn định từ chối thì Vân Thủy Dao lại đột nhiên nói: “Đi uống một chút cũng được, mọi người đi đi, tối nay mọi người cũng vất vả rồi, cũng phải giải tỏa.”
“Mọi người thích ăn uống gì thì gọi, hết bao nhiêu tiền cứ ghi lại dưới danh nghĩa của tôi, rồi về bảo tôi trả tiền là được.”
“Nếu không phải ở công ty còn có việc thì tôi cũng muốn đi cùng với mọi người.”
Nghe thế, đám người đột bảo vệ đều cảm động tới rơi nước mắt, khom lưng cảm ơn.
Sau đó, không thèm đế ý đến ý kiến của sở Phong, đám bảo vệ gần như là lôi hắn tới nhà hàng.
Bọn họ chọn một quán nướng.
Ngồi từ mười giờ tối tới hừng đông cũng được.
Rượu quá ba tuần, ăn uống no đủ rồi, Tiếu Chu bỗng nhiên ghé lại gần: “Hì hì, đội trưởng sở, tôi có một yêu cầu quá đáng, không biết anh có thể đồng ý với tôi không?”
Tên của cậu ta là Chu Tiểu Bảo, tuy rằng mới hai mươi tuổi nhưng đã là thành viên nòng cốt của đội bảo vệ.
Mặc dù lực chiến của cậu ta bình thường, luận bối phận thì cũng không tới lượt cậu ta sắp xếp, nhưng hết lần này tới lần khác, các đội viên đều rất vui lòng phục tùng cậu ta.
ở một gia tộc có bối cảnh như nhà họ Vân này, muốn đứng vững gót chân trong đội bảo vệ thì cũng chỉ có thể nói rằng, thân phận của Chu Tiểu Bảo này hoàn toàn không tầm thương.
“Nói trước đi, tôi nghe thử xem.”
Tửu lượng của sở Phong cũng bình thường, nhưng rượu uống vào trong bụng hắn đã nhanh chóng bị nội lực pha loãng ra.
Thực ra cũng giống như vừa mới uống nước mà thôi, không hề say.
Theo như tất cả mọi chuyện vừa xảy ra ở khách sạn thì hắn vẫn duy trì cảnh giác với đối phương.
“Chậc, tối nay anh có thế về nhà với tôi không?”
“Phụt.”
Sở Phong lập tức phun nước lên mặt cậu ta: “Cậu định làm gì?”
Hắn rụt đầu lại theo bản năng.
Chu Tiểu Bảo giơ tay lau nước trên mặt, toát mồ hôi nói: “Không phải đâu đội trưởng à, anh nghĩ đi đâu thế?”
“Ý của tôi là, võ công của anh cao cường, mà tôi lại là một người cuồng võ học, gần đây tôi có nghiên cứu một bộ quyền pháp…”
“Muốn mời anh tới nhà tôi, chỉ bảo cho tôi một chút, điều này chắc không thành vấn đề chứ?”
Nói xong, cậu ta đưa tay ra sau ngoắc ngoắc đám bảo vệ, ý bảo ghé lại gần đây.
Trông có vẻ như sắp bày ra trận thế cả tập thể ép vua thoái vị!
Vẻ mặt Sở Phong lập tức thay đối.
Bọn họ đang học ai vậy?
Trước đó Vân Thủy Dao dùng chiêu này, giờ đến lượt cậu ta?
Với tính cách của hắn thì vốn đã mặc kệ bỏ đi luôn rồi.
Nhưng nghĩ lại, nhà họ Hồng chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, ba ngày nữa lễ mừng công sẽ được tổ chức, sợ là sẽ có chuyện không hay nữa.
Bản thân hắn có thế giải quyết tất cả nhưng khó lòng phòng bị hết, mấy người bảo vệ này thì thực lực quá tệ.
Nếu như có thể nâng cao khả năng chiến đấu và năng lực ứng biến của họ trong thời gian ngắn thì tính ra gánh nặng của hắn cũng được san sẻ không ít.
Giúp người giúp đến cùng, dù sao cũng phải đưa Phật về tới Tây Thiên.
Nếu như đã đồng ý với Vân Thủy Dao thì hắn nhất định sẽ ứng phó hết sức.
“Nhớ kĩ, chỉ được một lần thôi, lần sau không được dùng cái cớ này nữa.”
“Không phải lần nào bắt cóc đạo đức, hay là dùng cả tập thể ra đế ép buộc thì đều sẽ khiến tôi nhượng bộ được.”
Sở Phong ngửa đầu một cái, uống một hơi cạn sạch nước trà trong chén.
Nghe thấy hắn nói như thế, mấy tên bảo vệ khác đang sửng sốt thì Chu Tiếu Bảo nhanh trí lập tức vui mừng khôn xiết, liên tục gật đầu đáp: “Cảm ơn đội trưởng đã giúp đỡ, anh yên tâm, đảm bảo không có lần sau.”
Sau đó, cả đám bảo vệ đều rời đi hết.
Chu Tiếu Bảo cũng dẫn sở Phong về nhà mình.
Nhà cậu ta ở vùng ngoại ô, xung quanh phức tạp, đủ các thể loại người sống ở chỗ này.
Chỗ cậu ta ở là một căn tứ hợp viện ở nơi hẻo lánh, thậm chí còn có vẻ cũ nát.
Điều này càng khiến sở Phong mê mang hơn, theo như hắn biết thì làm bảo vệ cho nhà họ Vân, đãi ngộ trên các phương diện đều không tệ.
Hơn nữa bởi vì hắn đã đồng ý với cậu ta, nên cậu ta còn rất hào phóng thanh toán, không thèm hỏi chi phiếu, không nghĩ tới việc tìm Vân Thủy Dao đế cô trả tiền.
Phải biết rằng, tối nay có nhiều người đi như vậy, ăn uống cũng mấy tiếng đồng hồ, khoản tiền phải trả cũng tới bốn năm nghìn tệ.
Theo lý thuyết thì cậu ta không thiếu tiền mới phải, sao lại ở chỗ như thế này?
“Đội trưởng, anh đi từ từ nhé, cẩn thận đường trơn.”
“ở chỗ này mái nhà hơi dột, anh thông cảm nhé.”
Chu Tiếu Bảo đỡ Sở Phong, nịnh nọt cung kính.
Sở Phong cũng không nghĩ nhiều mà đi thẳng vào sân, vừa đặt chân vào sân, Chu Tiều Bảo đột nhiên cao giọng hô: “Tôn Thanh Thanh, cô ra đây.”
“Tôi tìm được người giúp rồi, cô có gan thì một mình bước ra đây, tôi xem cô còn dám kiêu ngạo không?”
Nghe thế, vẻ mặt sở Phong lập tức thay đổi.
Thằng nhóc này lừa hắn à.
Lúc ở quán nướng thì nói là nhờ mình chỉ dạy một chút quyền cước.
Nhưng bây giờ lại nói là đi tìm người trợ giúp, cậu ta muốn hắn giúp cậu ta đánh nhau ư?
Mà nghe tên hình như đối phương còn là con gái?
Không lâu sau, trong nhà có vài người chạy ra.
Đi đầu là một ông già chừng bảy mươi tuổi, mặc đồng phục Thái Cực quyền, nhìn có vẻ bình thản, tươi cười thân thiết, rồi lại có khí thế hiếp người.
ở bên cạnh ông ta có một thiếu nữ chừng mười bảy mười tám tuối đi theo.
Cô ấy mặc một chiếc váy liền màu trắng chấm bi đen, thoạt nhìn cực kì trẻ trung rực rỡ.
Ngu quan cô ấy rất tinh xảo, nhưng lại hơi mập mạp, kết hợp với làn da trắng mềm như ngọc, mang lại cảm giác xinh xắn đáng yêu.
Cơn gió lùa qua, thổi tung mái tóc đen bóng, trông cô ấy như một nàng tiên, rung động lòng người.
“Thần y sở?”
“Sao lại là ngài?”
Hai người đằng kia đột nhiên hô lên.
Nhìn thấy sở Phong, người kia mừng rỡ vô cùng, không kìm được mà hô lên.
Sở Phong lấy lại tinh thần, tập trung nhìn lại thì phát hiện người thứ ba, không ai khác chính là người trước đó đã từng giúp hắn một tay, Ngô Khải Hoa!
“Sao thế lão Ngô, ông biết thanh niên đó à?” Lão già nhíu mày.
Thiếu nữ hừ lạnh một tiếng, bĩu môi nói: “Người có thể chơi cùng với Chu Tiểu Bảo, có lẽ cũng chẳng phải kẻ tốt lành gì.”
“Thanh Thanh!”
Ông lão trừng mắt liếc cô ấy một cái, nhỏ giọng nói: “Sao lại nói chuyện như thế, thằng nhóc Tiếu Bảo này rất tốt, còn là con trai của hội trưởng Ngô, sao cháu lại nói người ta như thế, mau xin lỗi đi.”
“Cháu không nói!”
Cái miệng nhỏ của thiếu nữ lấm bẩm, kiêu ngạo như một con chim công: “Chỉ có cường giả mới có thế khiến Thanh Thanh cháu xin lỗi thôi, bằng vào con hàng này đến tư cách nói chuyện với cháu cũng không có!”
“Con nhóc này!”
“Được rồi lão Liên, không sao đâu, tính cách của Thanh Thanh thế nào tôi cũng biết, khẩu xà tâm phật mà thôi, tôi thấy không sao cả.”
“Lại đây, tôi giới thiệu với ông thần y sở.”
Ngô Khải Hoa kích động không thôi.
Vừa nói vừa kéo hai ông cháu lão Liên đi nhanh tới!
Nhìn hành động của Ngô Khải Hoa, Chu Tiểu Bảo đứng đằng đó cực kì mờ mịt, cậu ta vô thức kéo góc áo sở Phong, nhỏ giọng hỏi: “Tôi nói này đội trưởng sở, anh và ba tôi quen biết nhau sao?”
“Ba cậu?”
Sở Phong nhíu mày, không hiểu nổi: “Cậu họ Chu, hội trưởng Ngô họ Ngô, không nhầm chứ…”
“Haiz.”
Chu Tiểu Bảo thở dài, hơi lúng túng nói: “Không phải là do tôi theo họ mẹ hay sao, làm con riêng, sao tôi có thể quang minh chính đại nhận họ Ngô được chứ.”
“Khụ khụ.”
Lúc này, ba người kia đã tới gần.
Ngô Khải Hoa ho khan một tiếng, ông ta vẫn tương đối ngại vì chuyện xấu trong nhà, lườm Chu Tiếu Bảo một cái, sau đó khom lưng nói với sở Phong: “Thần y sở, ngài làm đội trưởng đội bảo vệ
ở khách sạn, đồng thời giải quyết xong xuôi chuyện Hồng Thái Bảo, tôi đều nghe nói hết rồi, làm rất hay!”
“Tôi thật sự không nghĩtới, ngài không chỉ tinh thông y thuật mà công phu cũng tốt như thế, quả nhiên là thanh niên tài tuấn trăm năm khó gặp.”
“Nào, để tôi giới thiệu với ngài, vị này chính là lão Liên, ông ấy là…”
“Đã bảo cứ gọi tôi là lão Liên là được.”
Đổi với thân phận của mình, lão Liên vẫn hơi để ý, ý bảo Ngô Khải Hoa đừng tiết lộ ra, sau đó ông ấy đưa tay ra trước: “Xin chào chàng trai.”
“Trước kia hội trưởng Ngô luôn miệng nhắc tới cậu với tôi, trăm nghe không bằng một thấy, tuấn tú phóng khoáng, dáng vẻ hiên ngang như thế này, vừa nhìn đã biết không phải người tầm thường rồi.”
“Lão Liên khen quá lời rồi, sở Phong không dám nhận.”
Sở Phong gật đầu một cái, vô thức đưa tay ra bắt, “Bộp” một tiếng, Liên Thanh Thanh đột nhiên đánh tới!
Điều khiến cô ấy kinh hãi là, cô ấy dùng rất nhiều sức nhưng bàn tay của đổi phương lại nặng như núi, lực lượng hùng hậu, chẳng những không đánh bay tay hắn ra được mà trái lại còn khiến tay cô ấy đỏ bừng cả lên, không khác gì vừa đấm một phát vào tảng đá, đau đớn không gì sánh bằng!
“Thanh Thanh, phá phách cái gì thế?”
Lão Liên cũng đế ý thấy điều này, lập tức quát lên với Liên Thanh Thanh, trong lòng cũng có vẻ kinh ngạc.
Trước kia khi Ngô Khải Hoa không ngừng nhắc tới, thực ra ông ấy cũng không tin tưởng lắm, mặc dù tới khi gặp rồi cũng chỉ coi đối phương như một thằng bé còn hôi sữa mà thôi.
Có lẽ sẽ không kinh khủng như những gì người ta nói, nhưng bây giờ…
“Ông nội, cháu không phá!”
Trong lòng hơi kinh ngạc một chút nhưng cô ấy vẫn khinh thường sở Phong.
Dù sao thì trong lòng cô ấy, hình tượng tên vô dụng Chu Tiểu Bảo đã là thâm căn cổ đế, người kết bạn với cậu ta cũng chẳng phải thứ gì tốt.
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô ấy nhếch lên, không vui nói: “ông chỉ lo mắng cháu thòi, sao không nói Chu Tiểu Bảo ấy.”
“Vừa bước vào nhà đã kêu gào ‘âm ĩ, còn nói là tìm được người giúp để đối phó cháu, cháu có thể niềm nở với cậu ta được sao.” 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 33 Thật bất ngờ, cậu là con riêng của ông ta sao"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

võ thánh diệp hi hoà
Võ Thánh Diệp Hi Hòa
Tháng 1 16, 2024
đỉnh cấp shipper
Siêu Cấp Shipper
Tháng 1 8, 2023
bìa truyện nhayho.com
Vệ Sĩ Ngổ Ngáo
Tháng 1 26, 2022
mãnh long thiên y bìa
Mãnh Long Thiên Y
Tháng 2 27, 2024
Tags:
#Bác sĩ, #Hiện đại, #Phản bội, #Phấn đấu
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com