Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế - Chương 35 ông nội gọi điện đến, lần đầu tiên mở miệng cầu xin
- Home
- Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
- Chương 35 ông nội gọi điện đến, lần đầu tiên mở miệng cầu xin
Chương 35: ông nội gọi điện đến, lần đầu tiên mở miệng cầu xin
Ngày hôm sau, ở tập đoàn Lạc Thị, văn phòng chủ tịch.
Lạc Thi Thi dựa vào ghế tựa, không ngừng xoa thái dương, vẻ mặt bất an.
“Tại sao tiền vẫn chưa chuyển vào tài khoản của công ty nhỉ?”
“Mặc dù trợ lý của Vân Tổng nói rằng tiền đầu tư sẽ được nhận trong vòng hai tư giờ.”
“Nhưng theo tôi được biết, các công ty gia đình khác đều lần lượt nhận được tiền, ngay cả những công ty có hạn ngạch thấp hơn nhà họ Lạc tôi cũng đã nhận được tiền.”
“Nhưng tại sao chỉ mỗi nhà học Lạc tôi là chưa vậy?”
Bùm!
Đang lúc đắn đo suy nghĩ, cửa văn phòng đột nhiên bị đẩy ra, trợ lý Trình Lan hớt hải chạy vào!
“Cô đang làm gì vậy Trình Lan, không phải tôi đã nói với cô rồi sao?”
“Khi có chuyện xảy ra thì phải bình tĩnh. Sao cô lại hấp tấp như vậy? Bình tĩnh xem nào!”
Lạc Thi Thi đứng dậy, hít một hơi thật sâu, kích động hỏi: “Có phải nhà họ Vân đã đêm 1 tỉ tiền đầu tư đến không?”
“Một tỉ cái gì, sáng sớm tôi đã hỏi bộ phận tài chính hàng trăm lần rồi nhưng không có một xu nào.”
Trình Lan bước nhanh về phía trước, sợ hãi nói: “Công ty xảy ra chuyện lớn rồi à!”
“Chuyện lớn cái gì?”
“Vừa rồi có người chèn ép cố phiếu của công ty chúng ta, khiến cổ phiếu này rớt thảm hại.”
“Hơn nữa, tất cả các nhà cung cấp của công ty chúng ta đã tuyên bố chấm dứt hợp tác và các cửa hàng lớn cũng bị thiệt hại ở các mức độ khác nhau.”
“Điều nghiêm trọng hơn là mọi người trong công ty hiện đang rất hoảng sợ, nhiều lãnh đạo cấp trung và cấp cao đang có ý định chuyến việc kìa.”
Bộp!
Nghe được tin tức này, Lạc Thi Thi như bị sét đánh, sững sờ đứng nguyên chỗ!
Mí mắt cô từ sáng sớm đã giật giật, luôn cảm thấy sắp có chuyện gì đó xảy ra, bây giờ nghe Trình Lan nói, quả nhiên là cô đã đoán đúng!
“Lạc tống, cô đừng đơ ra đó nữa, mau nghĩ
cách đi..”
“Chẳng hiếu sao, mọi người cứ như kẻ địch của chúng ta vậy, mà chúng ta cũng chẳng khiêu khích ai cả…”
“Cô còn chưa nhìn ra sao? Ị”
Lạc Thi Thi uống hết nước, ngồi phịch xuống ghế như mất hồn, tay nắm chặt lại, trầm ngâm nói: “Sự thật đã rõ ràng rồi đó, đồng ý đầu tư nhưng không đưa tiền, mới sáng sớm đã đánh động các bên đế ngăn chặn việc làm ăn của nhà họ Lạc tôi, người duy nhất có thế làm được việc này chính là nhà họ Hồng.”
“Nhà họ Hồng á?”
Trình Lan sửng sốt, không thể tin nói: “Không thề nào, Lạc tống, nhà họ Hồng có nhiều sức lực như vậy sao?”
“Tất nhiên rồi.”
“Mặc dù những gì Hồng Thái Bảo làm đêm qua quả thực là quá đáng với mọi người.”
“Nhưng uy thế của nhà họ Hồng vần còn đó, người bào vệ bọn họ vượt xa người chống lại bọn họ.”
“Bề ngoài thì là cãi nhau nhưng sau lưng thì vẫn lén lút qua lại, nếu như nói là đổi phó với nhà họ Vân, bọn họ chắc chắn sẽ cân nhắc một chút.”
“Nhưng nếu bọn họ đối phó với nhà họ Lạc tôi, bọn họ sẽ không bị thương đến xương cốt, còn có thể lấy được lợi ích của nhà họ Hồng, bọn họ có thể không làm sao?
Nghe vậy, Trình Lan không nói nữa.
Suy nghĩ kỹ một chút, thì đúng là có lý.
Đột nhiên, cơn tức giận trong lòng dâng lên, không khỏi tức giận nói: “Đều là lỗi của tên sở Phong vô dụng đó.”
“Nếu đêm qua hắn cứ muốn lộ diện, đánh Hồng Thái Bảo thì thôi đi, lại còn đưa tên đó đến phòng tuần tra nữa.”
“Vậy nhà họ Hồng muốn báo thù chúng ta sao?Cái tên chó má không làm ăn được việc gì đó, tôi hận đến nỗi không thể đánh chết anh ta luôn ấy!”
“Được rồi, việc đã đến nước này rồi, thì nói những này cũng vô dụng.”
Lạc Thi Thi khoát tay.
Đối với Sở Phong, Lạc Thi Thi đã hết hi vọng.
Nhưng bây giờ mọi chuyện đã như vậy, dù là vì lý do công ty hay vì sự an toàn cá nhân của hắn.
Chuyến này e rằng phải tự mình đi một chuyến, cho dù có van xin cũng phải cầu xin đối phương tha cho nhà họ Lạc một lần!
Nhà họ Lạc phát triển đến ngày nay là không hề dễ dàng, nhất định không thể vì điều này mà bị hủy hoại được!
“Trình Lan, cô mau chuẩn bị một món quà lớn đi, tôi muốn đến tập đoàn Hồng Thị đế đích thân xin lỗi.” Lạc Thi Thi đưa ra quyết định đi xin lỗi, bất kể đối phương hạ nhục cô hay chế nhạo cô như thế nào, chỉ cần họ chịu tỏ ra ưu ái, cô sẽ có thể chịu đựng được.
“Không phải chứ Lạc tống, cô muốn tới tập đoàn Hồng Thị sao?”
“Đây không phải là dê vào miệng cọp sao? Cô không nghe thấy tối qua tên Hồng Thái Bảo đó đã nói gì với cô sao?”
“Anh ta, anh ta muốn cô ngủ với anh ta đó ”
“Vậy thì cũng phải đi!”
Lạc Thỉ Thi nghiêm mặt nói: “Bây giờ anh ta không gật đầu, thì nhà họ Lạc chúng ta sẽ tiêu đời đó.”
“Hơn nữa, anh ta cũng không dám làm gì tôi giữa thanh thiên bạch nhật đúng chứ?”
“Không phải, trước đây cô đã nhờ Diệp thiếu gia giúp cô giải quyết chu toàn rồi sao? Anh ấy bây giờ vẫn chưa trả lời, nếu không chúng ta lại đợi…”
“Đủ rồi!”
Lạc Thi Thi không kìm chế được cảm xúc và trái tim cô gần như tan vỡ khi chứng kiến giá cố phiếu của công ty giảm.
Tuy cô vẫn tin tưởng Diệp Kim Long nhưng thời gian không chờ đợi cô, nếu anh ta không khổng chế được thì đã quá muộn.
“Cứ làm theo những gì tôi bảo, mau đi chuẩn bị đi!”
“Tôi…”
Trình Lan muốn nói nhưng lại thôi.
Đi theo Lạc Thi Thi đã năm năm, nên cô ấy rất rõ tính khí của đối phương.
Chuyện cô đã quyết định, thì có khuyên gì đi nữa cũng không khuyên được.
Sau khi hậm hực gật đầu, cô ấy liền ra ngoài chuấn bị quà.
Vừa mới đi tới cửa, cô ấy lấy điện thoại di động ra và bấm số điện thoại của Diệp Kim Long.
“Là Lan Lan à, có chuyện gì vậy?”
Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói ngái ngủ của Diệp Kim Long
Sau một đêm dài làm việc vất vả đêm qua, anh ta đã kiệt sức và đến câu lạc bộ đế nghỉ ngơi.
Hai kỹ thuật viên huy chương vàng được gọi phục vụ ngay tại chỗ, tuy đang trút giận nhưng vẫn kém thú vị hơn Lạc Thi Thi một chút.
“Diệp thiếu gia, không xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi.”
“nhà họ Hồng đã ra tay, bắt đầu phong tỏa toàn diện nhà họ Lạc chúng tôi rồi!””
“Hơn nữa, một tỷ mà nhà họ Vân đã hứa vẫn chưa được chuyển giao.”
“Anh mau nghĩ cách, có thể nói với nhà họ Hồng, oan có đầu nợ có chủ, có chuyện gì thì tìm tên phế vật kia, đừng dây dưa với chúng tôi nữa!”
Trước khi trở thành người phụ nữ của Diệp Kim Long, cô ấy vần không muổn nhà họ Lạc xảy ra chuyện gì.
Bằng không, một khi mất đi chỗ dựa này, cô ấy sẽ khó có được cơ hội trèo cao.
Nghe vậy, diệp Kim Long giật mình, đứng dậy, trực tiếp đấy hai con bạch tuộc ra, ngạc nhiên nói: “nhà họ Hồng hành động nhanh như vậy sao?”
“Đúng vậy, Diệp thiếu gia, xin anh nhanh chóng nghĩ ra cách nếu muộn thì sẽ muộn mất.”
Diệp Kim Long trong lòng ngạc nhiên.
Anh ta và nhà họ Hồng chẳng có quan hệ gì cả, trước đây đều là anh ta nói khoác hết.
Tối qua anh ta đã nói chuyện với chú mình nhưng cuối cùng lại bị ông ấy mắng.
Dù xấu hổ nhưng anh ta lỡ nói khoác rồi nên đành phải ngậm đắng nuốt cay mà làm thôi, liền an ủi cô ấy: “Được rồi, đừng lo lắng, tôi sẽ liên lạc với chú tôi để giải quyết, bên cô cũng an ủi Lạc Thi Thi một chút, bảo cô ấy đừng quá lo lắng, có một số chuyện, cứ để diễn ra theo tự nhiên đi.”
“Nhưng Diệp thiếu gia…”
vổn dĩ cô ấy còn muốn nói về việc Lạc Thi Thi đến tập đoàn Hồng Thị đế tìm Hồng Thái Bảo.
Nhưng đối phương căn bản không cho cô ấy cơ hội nói chuyện, liền trực tiếp cúp điện thoại.
“Cúp nhanh như vậy làm gì, tôi còn chưa nói xong mà.”
Trình Lan bĩu môi, vẻ mặt không vui.
Vừa ngấng đầu lên đã thấy một ông già râu tóc bạc trắng đang đứng trước mặt mình.
“Lão gia, sao ông lại tới đây?”
Trình Lan theo bản năng cúi người xuống, bối rối nói.
Người này, tên là Lạc Chấn Hải, là chủ nhà họ Lạc, đồng thời cũng là ông nội của Lạc Thi Thi.
Nhìn thấy dáng vẻ hoảng hốt của Trình Lan, ông ấy liền ý thức được có gì đó không đúng, lập tức hỏi: “Trợ lý Trình, chuyện gì xảy ra vậy?”
“Không, không có gì…”
“Nói đi!”
Lạc Chấn Hải cao giọng, nghiêm túc nói: “Mặc dù công ty đã được giao cho Thi Thi quản lý-”
“Nhưng tôi vần là chủ tịch trên danh nghĩa của tập đoàn, tôi chưa chết, tôi vẫn là người có tiếng nói ở nhà họ Lạc”
“Bất luận chuyện gì có hại cho nhà họ Lạc, tôi đều phải biết, mau nói đi!!”
Trình Lan bị dọa cho phát sợi, đối mặt với lời mắng mỏ của ông ấy, cô ây không dám trái lời một chút nào, kề lại toàn bộ đầu đuôi câu chuyện.
Lạc Chấn Hải nghe xong, sắc mặt âm trâm thở dài: “Sao chuyện này có thể xảy ra?”
Lạc Chấn Hải nghe xong, sắc mặt âm trầm thở dài: “Sao chuyện này có thể xảy ra được?”
“Con bé Thi Thi kia quá bướng bỉnh, khuyên nó cũng chẳng ăn thua gì.”
“Cô đi trước đi, chuyện này tôi sẽ xử lý.”
“Vâng, lão gia.”
Chờ Trình Lan rời đi, Lạc chấn Hải theo bản năng lấy điện thoại di động ra, do dự một chút, cuối cùng bấm số của sở Phong.
“ông nội à? Sao hôm nay ông rảnh rỗi gọi điện cho cháu vậy?”
Bên trong tứ hợp viện, sở Phong cùng hai cha con Ngô Kỳ Hoa nói chuyện thâu đêm suốt sáng, cả đêm không ngủ.
Là người tu luyện, đừng nói là thức một đêm, thậm chí thức cả ba ngày ba đêm cũng không thành vấn đề.
Hắn vừa thức dậy và nhận được cuộc gọi từ ông nội.
Hắn vẫn luôn mang ơn Lạc Chấn Hải, từ khi ở rể nhà họ Lạc, nếu có người thực sự đối xử tốt với hắn thì chỉ có ông nội thôi.
Ông ấy quan tâm, chăm sóc hắn còn tốt hơn cả ông nội ruột và hắn vô cùng biết ơn.
“ừm, ông có chuyện muốn nhờ cháu giúp đỡ.”
Lạc Chấn Hải lúng túng nói: “ông biết cháu và Thi Thi gần đây không vui, nhưng dù sao cũng là vợ chồng.”
“Bây giờ nó đang gặp rắc rối. ông hy vọng cháu có thể vì ông mà giúp đỡ nó . Được chứ?”
Ông ấy còn không biết chuyện hai người đã ly hôn.
Chỉ biết là bọn họ đang cãi nhau, bình thường đãi ngộ mà ông ấy nhận được khi ở nhà, thật khó để ông ấy mở miệng.
Người khác có thế không biết, nhưng ông ấy biết rất rõ cháu rể của mình rất có năng lực, nếu nói có thể giải quyết được thì e rằng chỉ có hắn mới có thể làm được.
Nghe vậy, sở Phong nhíu mày.
Hắn và Lạc Thi Thi sớm đã cắt đứt quan hệ.
Nói câu không dễ nghe, cho dù cô chết trước mặt hắn, thì hắn cũng sẽ không chớp mắt.
Có thể ông nội đối với hắn ân nặng như núi, năm năm nay, ông ấy chưa bao giờ mở lời với anh.
Hiện tại ông ấy đã chủ động gọi điện, hắn thật sự khó có thế từ chối.
Sau một hồi đấu tranh tinh thần mãnh liệt, cuối cùng hắn cũng gật đầu và nói: “Được ạ, ông nội.”
“Cháu sẽ giúp vì nể mặt ông.”
“Ống nói đi, rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
Nghe thấy sở Phong đồng ý, ông ấy vui mừng khôn xiết, vội vàng nói: “Chính là, nhà họ Hồng hình như đã ra tay với nhà họ Lạc rồi.”
“Con bé Thi Thi ngốc này, lại tưởng rằng nhà họ Hồng sẽ dừng lại nên đã chuẩn bị một món quà hậu hĩnh, đến nhà họ Hồng cầu xin Hồng Thái Bảo tha thứ.”
“Cháu xem, cháu có thế nghĩ cách đưa nó về cho ông không, nếu có thể thì giải quyết vấn đề của nhà họ Hồng được không??”