Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 192
Đồng nghiệp nữ kia gửi gám tất cả hy vọng lẽn người Chu Mi: “Cô nhìn thử đi, nhìn thử xem, trợ lý Mi, bây giờ cá văn phòng tống giám đốc của chúng tôi oán khí ngút trời. Cô và trợ lý Nam mau chóng nghĩ cách dổ dành sếp Phó của chúng ta đi, ngài ấy vui vé thì chúng tôi mới có thế sống những ngày tháng an lành được, đúng không?”
Chu Mi bóp trán rồi thở dài nói: “Lần này, thật sự tôi và Chu Nam không dỗ nối.”
Nếu như Phó Đình Viên không vui vi chuyện công việc, cô ấy và Chu Nam đều có thế tăng ca suốt đêm, tìm ra một phương án hoàn hảo khác cho anh một lần nữa. Nhưng bây giờ, anh đang khố sở vì chuyện tình cảm, họ có lòng mà không thế giúp được gì.
Một đống người nghe Chu Mi nói xong, lập tức đều cụp đuôi ủ rũ. Bởi vì tuy hôm nay Phó Đình Viền chỉ nhầm vào mấy người trong số họ, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, ai biết sau này lại có ké xui xéo nào đụng trúng họng súng đâu?
Vốn dĩ Chu Mi còn muốn an ủi mọi người một lúc, nhưng sau đó phát hiện mình thật sự cũng không có cách nào.
Trong lòng cô ấy cũng hơi tuyệt vọng, Du Ân đã ở bẽn Chung Văn Thành, nhỡ đâu sau này hai người kia ân ái dài làu, liệu sếp của họ vẫn luôn giữ cảm xúc như vậy hay không nhí?
Vì thế, cô ấy chỉ đành thay đối đề tài: ‘Thời gian cũng đã muộn, mọi người mau chóng tan làm thôi.”
Đồng nghiệp nữ kia lại tỏ vé bí mật hỏi Chu Mi: “Hay là cô cứ nói với chúng tôi một chút, tại sao tâm trạng của sếp Phó không vui thế hả? Mọi người chúng ta cùng nhau nghĩ cách giải quyết giúp anh ấy”
“Có lẽ chúng ta thật sự không giúp được ” Chu Mi trả lời như vậy.
Tháo chuông còn cần người buộc chuông, tất cả mọi người trong số họ đều không phải là Du Ân, cho nên ai cũng không thế giải quyết được mối sầu này của Phó Đình Viền.
Đồng nghiệp nữ kia trông thấy biếu cảm này của Chu Mi, lập tức bẹp miệng nói: ‘Tôi đoán… tám phần là do chuyện tình cảm.”
Một đồng nghiệp nam bên cạnh giơ tay: ‘Tôi biết vấn đề này, nếu là chuyện tình cảm, vậy thích ai thì cứ dốc hết sức theo đuổi, dẫu cho sau này không có kết quả, nhưng ít nhất cũng không cảm thấy tiếc nuối, có phải không?”
Đồng nghiệp nam này nói xong lại khó hiếu gãi đầu: “Nhưng với điều kiện về mọị mặt như sếp Phó của chúng ta, hẳn là muốn phụ nữ như thế nào, tùy tiện ngoác tay một cái thì đã có thế giành được, sao sẽ vướng phải râc rối tình cảm cơ chứ?”
Những người khác cũng lần lượt gật đầu tán thành: “Đúng đó, sao sếp Phó có thế vướng phải rắc rối tình cảm chứ?”
Chu Mi cũng muốn biết tại sao, nhưng cố tình ông chủ của họ thật sự đang mác phải.
Hơn nữa còn thất bại trong tay vợ trước của mình, ngoài ra cô vợ cũ còn là kẻ hồi trước anh chưa tùng yêu người ta một chút nào.
Đồng nghiệp nữ kia còn muốn lôi kéo Chu Mi nói gì đó, nhưng vừa ngước mắt lên đã trông thấy Phó Đình Viền không biết đã đi tới phía ngoài vãn phòng tống giám đốc từ lúc nào.
Dọa cho cõ ta lập tức thay đổi sâc mặt, sau đó buông Chu Mi ra cung kính cụp mát hô lẽn: “Sếp Phó!”
Nhản tiện nhanh chóng ngẫm lại vừa rồi chính mình có nói bậy bạ gì về Phó Đình Viền hay không, kẻo lại bị anh xử phạt.
Ai ngờ Phó Đình Viền không nói cảu nào, trực tiếp sải đôi chốn dài đi mất, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Phó Đình Viền bất ngờ xuất hiện, khiến cho Chu Mi giật mình thon thót, lúc này cô ấy vội vàng chào tạm biệt với mấy vị đồng nghiệp trong văn phòng tống giám đốc, mau chóng đuối theo Phó Đình Viền.
Phó Đình Viễn đang đứng chờ thang máy, sau khi Chu Mi đứng bẽn cạnh anh, hô lẽn một tiếng: “Sếp Phó…”
‘Vừa rồi mấy vị đồng nghiệp chỉ đang nói giỡn mà thôi…” Chu Mi cảm thấy cô ấy cần phải nói đỡ mấy câu cho họ, dù sao mấy ngày nay tâm trạng của sếp mình cũng không tốt.
Phó Đình Viền thờ ơ nói: ‘Tôi vừa mới đi ngang qua thôi.” Ý tứ chính là, anh vẫn chưa nghe thấy những lời họ nói.