NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 193

  1. Home
  2. Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
  3. Chương 193
Prev
Next

Chỉ có điều, tuy ngoài miệng thì nói như vậy, nhung câu nói “thích ai thì hãy dốc hết sức theo đuổi, dẫu cho sau này không có kết quả, ít nhất cũng không phải tiếc nuối” của vị đồng nghiệp nam kia lại trực tiếp văng vẳng trong đầu anh.

Cả đời này anh chưa từng theo đuối ai, hoàn toàn không biết nên làm như thế nào.

Ban đầu anh ờ bên Thấm Daof nhưng không hề cố ý lấy lòng hay theo đuối đối phương, bởi vì cô ấy có tình cảm với anh. Sau mấy Tân họ gặp mặt cùng nhau dùng bữa, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên trớ thành người yêu của nhau.

Hơn nữa, chỉ cần theo đuối, cho dù không có kết quả cũng chẳng sao ư?

Tính cách anh không cho phép loại chuyện này xảy ra, nếu đã theo đuối người ta thì nhất định phải thành công.

Chu Mi liếc nhìn vé mặt bình tĩnh của Phó Đình Viền, lén thở phào nhẹ nhõm, anh không nghe thấy họ nói gi là tốt rồi.

Phó Đình Viền lái xe đậu ớ hầm ngầm rời khỏi, bất giác lái xe về hưởng chồ ở của Du Ân.

Nhưng khi tới một ngã tư phía trước, anh lại đánh tay lái rời đi.

Bây giờ cô vừa mới trở lại, châc chân rất mệt. Dù sao anh có thế gặp cô trong buối ký tên của Diệp Văn vào ngày mai, có điều gì muốn nói thì lúc đó nói cũng không muộn.

Du Ân về đến nhà đã rất muộn, cô thu dọn hành lý một chút rồi tâm rửa, sau đó lập tức nâm xuống nghỉ ngơi, quả thật bôn ba suốt cả một đường cũng khá mệt.

Mà sau khi Du Ân về tới nhà, trong một chiếc xe van dưới lầu nhà cô vang lẽn tiếng trò chuyện.

Một tên du côn nhuộm tóc vàng ngồi trong xe van nói với đầu bẽn kia điện thoại: “Cô Phó, người phụ nữ cô kẽu chúng tôi theo dõi đã trờ lại rồi.”

‘Tốt quá rồi!” Giọng người phụ nữ vang lên trong điện thoại, vừa độc ác lại vừa ảm hiếm: “Vậy các anh cứ tiếp tục chờ, sau khi cô ta ra cửa thì bât cô ta lại cho tôi, hết thảy đều tiến hành theo kế hoạch lúc trước.”

“Được thôi.” Tên tóc vảng vui vé đáp lại: ‘Tôi đảm bảo sẽ làm chuyện mà cô giao một cách suôn sẻ.”

Sau khi cúp máy, tên tóc vàng nói với đồng bọn bên cạnh: “Chúng ta phải làm chuyện lần này cho tốt, đó là một số tiền lớn đấy.”

Tên đồng bạn kia của gã ta vội vàng gật đầu trả lời: “Đúng đấy, đúng đẩy, nghĩ tới con số của khoản tiền kia, tao cũng dám liều mạng già này”

Tóc vàng lại nói với vẻ mặt háo sâc: “Cô Phó nói, sau khi chúng ta bât được người còn có thế thưởng thức con đàn bà đó, vừa rồi mày có nhìn thấy không? Dáng vẻ đó không phải xinh đẹp bình thường đâu, nếu chơi châc chân sẽ rất sướng”

Đồng bọn của gã ta nhe răng mỉm cười: ‘Tao còn thấy làn da của con bé kia tráng đến phát sáng, đôi chân vừa dài lại thon.”

Tên đó vừa nói cả người chợt rùng mình, đáy mât ngập tràn vé hèn hạ: ‘Tao vừa nghĩ tới cặp chân kia quấn lẽn eo mình, lập tức có phản ứng.”

Tóc vàng vỗ lên vai bạn mình một nhát, hai người trốn trong xe bật cười xấu xa.

Buối ký tên của Diệp Văn được tổ chức vào mười giờ sáng, đúng chín rưỡi Du Ân ra khỏi cửa.

Chỗ cô ở cách một đoạn với tiệm sách Tân Hoa nơi tổ chức buổi ký tẽn, nên cần phải ngồi tàu điện ngầm.

Lúc vừa ra khỏi khu chung cư đi đến trạm tàu điện ngầm, Du Ân luôn cảm thấy dường như phía sau có xe theo dõi mình. Mới đầu cô không đế trong lòng, cảm thấy ban ngày ban mặt sẽ không có chuyện gì.

Sau đó cô ngày càng cảm thấy không thích hợp, mât thấy phía trước phải đi ngang qua một đoạn đường vâng người, cô mau chóng tăng nhanh bước chân.

Mà đúng lúc này, chiếc xe van đi theo sau Du Ân đột nhiên lao tới chặn lại con đường trước mât cô. Cô còn chưa kịp hét lên, một người đàn ông có thân hình vạm vỡ bước xuống xe, che lại miệng cô rồi kéo lẽn xe.

Cánh cửa xe van nhanh chóng đóng lại rồi lao nhanh như bay, do chiếc khăn mà người đàn ông kia dùng đế che miệng cô có tấm thuốc mê, nên Du Ân cảm thấy trước mầt tối sầm lập tức ngất xỉu ngay tại chỗ.

Đúng chín rưỡi, Phó Đình Viền gặp mặt Diệp Văn ở quán cà phê bên cạnh tiệm sách Tân Hoa.

Diệp Vãn có vẻ ngoài vãn nhã, đeo một chiếc kính gọng vàng, thoạt nhìn có sự tao nhã, lịch sự của văn nhân.

Hai người trò chuyện rất vui vé, Phó Đình Viễn thật lòng muốn mua bản quyền sách mới của Diệp Văn, mà ông ấy cũng khá thường thức tác phong làm việc của anh.

Bàn đến cuối cùng, Diệp Văn lại đưa ra một yêu cầu: “Nhưng mà tôi có một yêu cầu cần phải nói rõ trước, bời vì tình trạng sức khỏe của vợ tôi, nếu chuyến thế thành phim ảnh, tôi không thế đảm nhận nhiệm vụ biên kịch này được.”

“Hơn nữa, biên kịch mà các anh tìm tới cần phải vượt qua bài kiếm tra bản thảo của tôi mới được, tôi rất yêu quý ngòi bút của mình, không hy vọng tác phẩm của bản thân bị một nhà bièn kịch có thực lực kém tùy tiện đối đãi.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 193"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com