Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 199
Phó Thiến Thiến nhìn châm chằm mấy vị cảnh sát với vẻ không thế tin nối: “Các người đang làm gì vậy?”
Thế nhưng cảnh sát không hề để ý tới cô ta, trong đó còn có một người tiến lên và đè cô ta xuống đất không hề khách khí chút nào, hơn nữa còn nhanh chóng còng tay cô ta lại.
Phó Thiến Thiến bị ném xuống mặt đất một cách thô bạo và lớp bê tông thô ráp trong nhà kho làm xước da trên khuôn mặt của cô ta khiến cô ta hét lên đầy đau đớn.
“Các người làm gì vậy? Buông tôi ra!”
Một vị cảnh sát tuyên bố đầy vẻ tức giận: “Chúng tôi nhận được báo cáo nói rằng có kẻ khả nghi bắt cóc, bây giờ chúng tôi sẽ bắt các cô ngay tại chỗ!”
Vừa nghe vậy, Phó Thiến Thiến sốt ruột nên gào to: “Tỏi là Phó Thiến Thiến, anh trai tỏi là Phó Đình Viễn.”
“Tôi cảnh cáo các người, nếu như các người còn không mau thả tôi ra thì anh trai tôi sẽ không để yên cho mấy người đâu!”
Lẽ ra hôm nay Phó Thiến Thiến ra nước ngoài nhưng cô ta không cam tâm.
Cứ tưởng tượng tới việc cô ta phải ra nước ngoài trong sự tuyệt vọng còn Du Ân sống một cuộc sống như cá gặp nước ở Giang Thành là cô ta không nuốt trôi được cơn tức này.
Vì thế cô ta đã mua chuộc tên tóc vàng kia cùng với đồng bọn của anh ta với dự định muốn cho Du Ân nhận một bài học trước khi đi.
Hôm nay cô ta giả bộ kéo hành lý ra sần bay nhưng thật ra cô ta không hề lên máy bay mà lại quay lại nhà kho này để chờ xem tình trạng thê thảm của Du Ân.
Trong kê’ hoạch của cô ta, cô ta sẽ hung hăng tát Du Ân mấy cái và sau đó nhìn tên tóc vàng cùng với đồng bọn của anh ta ngủ với Du Ân.
Hơn nữa, thậm chí cô ta còn lên kế hoạch chụp toàn bộ quá trình của Du Ân để sau này cô ta có thế nắm thóp Du Ân bất cứ lúc nào.
Trong lúc cô ta lên kế hoạch này, có mấy lần cô ta còn không nhịn được mà bật cười.
Cứ nghĩtới tình trạng thảm hại của Du Ân là cô ta cảm thấy sung sướng vô cùng.
Có trời mới biết kể từ khi Du Ân xuất hiện. Cuộc sống của cô ta áp lực tới nhường nào.
Đầu tiên, tình cảm của ông nội dành cho cô ta hoàn toàn không còn nữa.
Tuy rằng trước kia cô ta không chịu thua kém nhưng ông cụ vẫn rất thương cô ta.
Tuy nhiên kế từ khi Du Ân xuất hiện, ông nội của cỏ ta bắt đâu không vừa mắt với cô ta lại còn lúc nào cũng bắt cô ta học tập giống như Du Ân.
Đúng là nực cười.
Đường đường là một đại tiếu thư của nhà họ Phó, vì cớ gì cô ta phải học hành giống như con đĩ Du Ân kia.
Thứ hai, cô ta vô cùng căm ghét chuyện Du Ân dùng mọi thủ đoạn đế leo lên giường của anh trai cô ta, hơn nữa Thẩm Dao luôn khóc lóc trước mặt cô ta khiến cho cô ta hận không thế đuổi Du Ân ra khỏi nhà cô ta ngay lập tức.
Ai mà ngờ kế hoạch của cô ta còn chưa kịp bắt đầu thực hiện đã bị cảnh sát quấy rầy.
Một vị cảnh sát trả lời cô ta với nụ cười mỉa mai: “Cô Phó, chỉ sợ cô còn chưa biết người báo cảnh sát chính là ngài Phó.”
“Cái gì?” Phó Thiến Thiến hét lên với vẻ không thê’tin nối.
Cô ta giãy dụa muốn đứng lên để nói chuyện với cảnh sát nhưng đầu của cô ta lại bị đè xuống trong tư thế vô cùng nhục nhã nên cô ta không thế đứng lên nối.
“Không thê’ nào! Tôi là em gái ruột của anh ấy, anh ấy không thê’ nào đối xử với tôi như vậy được!” Tuy không thê’ đứng dậy được nhưng cô ta vẫn gào thét đầy ngoan cố.