NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 201

  1. Home
  2. Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
  3. Chương 201
Prev
Next

Nếu không phải do anh nhận ra sự mất liên lạc không bình thường của Du Ân, nếu không phải cảnh sát đuổi tới kịp thời và nếu như chuyện này xảy ra thật đúng như lời hai người kia nói thì anh không biết phải đối mặt với Du Ân như thế nào nữa.

Bới vì đối với Du Ân, cả cuộc đời của cô đã bị hủy hoại.

Lời nói của Phó Đình Viễn khiến cho Phó Thiến Thiến bật khóc, cô ta vừa khóc vừa chất vấn Phó Đình Viễn: “Vì sao lúc nào anh cũng che chở cho Du Ân? Có phải anh yêu cô ta rồi hay không?”

“Cô ta chính là người vợ cũ mà anh luôn ghét bỏ. Phó Đình Viễn, sau khi anh ly hôn lại yêu cô ta, anh không biết là mất mặt lắm sao?”

Phó Thiến Thiến cố ý dùng những lời nói khó nghe đế kích thích Phó Đình Viễn chính là muốn Phó Đình Viễn phủ nhận anh yêu Du Ân.

Thế nhưng cô ta đã lầm rồi, không ngờ anh lại nhìn thẳng vào mắt cô ta và thừa nhận một cách bình tĩnh: “Em nói đúng, anh yêu cô ấy.”

Chỉ trong nháy mắt, cả nhà kho yên tĩnh.

Nhóm cảnh sát cũng không ngờ lại nghe được tin tức chấn động như vậy nên lúc đó cũng không biết phản ứng lại như thế nào.

Bọn họ cứ tưởng rằng người em gái không hiếu chuyện kia xúi giục người khác bắt cóc nhưng họ cũng không ngờ rằng người Phó Thiến Thiến bắt cóc lại là vợ cũ của Phó Đình Viễn.

Điều mà bọn họ càng không ngớ tới chính là Phó Đình Viễn lại thừa nhận mình yêu vợ cũ trước mặt mọi người.

Còn về tên tóc vàng và đồng bọn của anh ta đã sợ suýt đái ra quần vì nghe được Du Ân là vợ cũ của Phó Đình Viễn.

Một lúc lâu sau, bỗng nhiên một tiếng cười vang lên giữa sự tĩnh lặng của nhà kho.

Trong tiếng cười kia tràn ngập sự giễu cọt và bi thương, đó là của Du Ân.

Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía tiếng cười của cô, bọn họ thấy cô cười cùng với những giọt nước mắt rơi xuống.

Giây tiếp theo, cô hất chiếc áo khoác của Phó Đình Viễn rơi xuống đất, cô mặc kệ những chiếc cúc áo sơ mi bị rơi làm lộ thân hình mảnh mai của cô trước mặt mọi người.

Dù sao mặc bikini ở biến còn nóng bỏng hơn thế này nên có gì mà phải ngại ngùng chứ.

Cô đi thẳng tới trước mặt của Phó Đình Viễn rồi tát lên mặt Phó Đình Viền một cái.

Trong lúc ánh mắt của mọi người đầy vẻ khiếp sợ, cô nói đầy vẻ giễu cợt với Phó Đình Viễn: “Phó Đình Viễn, ai thèm tình yêu của anh.”

Nói xong, cô vòng qua anh rồi sải bước ra ngoài.

Đúng vậy, cô không thèm tình yêu của Phó Đình Viền.

Bới vì đã quá muộn nên cô suýt nữa đã bị Phó Thiến Thiến hủy diệt.

Du Ân vừa đi vừa khóc, toàn thân run rẩy.

Cô không tưởng tượng nổi nếu như cảnh sát không tới kịp thì cỏ sẽ phải đối mặt với chuyện gì ngay sau đó.

Cô không thế tưởng tượng nối cuộc sống sau này của mình sẽ như thế nào nếu như bị hai người đàn ông chạm vào.

Với tính cách của cô, có lẽ không chừng cô sẽ chết.

Nếu như trước đây Phó Đình Viễn đối xử tốt với cô thì Phó Thiến Thiến sẽ không bắt nạt cô như thế.

Cho nên hiện tại Phó Đình Viễn nói yêu cô là có ý

gì?

Hơn nữa, Du Ân cũng không tin vào lời nói yêu cô của Phó Đình Viễn, làm sao anh có thế yêu cô được chứ?

Cái tát kia của Du Ân cực kỳ độc ác vì cô đã đem tất cả những hận thù trong lòng đối với nhà họ Phó xả ra hết trong cái tát đó.

Sau khi đánh xong, lòng bàn tay của Du Ân đã tê dại cho nên có thế tưởng tượng được Phó Đình Viền đau tới mức nào.

Trên khuôn mặt anh tuấn xuất hiện năm dấu tay đỏ ứng nhưng có vẻ như anh lại không cảm thấy đau, thậm chí còn không hề cau mày.

Anh quay đầu nhìn về phía Du Ân rời đi, sau đó anh giải thích với mấy vị cảnh sát: “Cứ đưa bọn họ về cục cảnh sát trước đã.”

“Không được đế cho bất cứ ai nộp tiền bảo lãnh cho Phó Thiến Thiến, ngay cả ba mẹ tôi hay bất cứ ai khác cũng không được.” Trước khi đi, Phó Đình Viễn còn cố tình nhấn mạnh một câu như vậy.

“Anh!”

“Anh.” Phó Thiến Thiến ngồi khóc trên mặt đất đầy vẻ tuyệt vọng thế nhưng Phó Đình Viễn không hề quan tâm tới sự đau lòng của cô ta mà còn đuổi theo Du Ân đã rời đi.

Phó Đình Viễn đi vài bước đã đuổi theo được Du Ân. Cô đã khóc hết nước mắt.

Phó Đình Viễn tiến tới ôm chặt cô vào trong lòng.

“Anh xin lỗi.”

“Đều là lỗi của anh, đều là do anh trước kia không đối xử tốt với em.”

Lời giải thích của Phó ĐÌnh Viễn chỉ đổi lại lấy sự giãy dụa của Du Ân: “Buông tôi ra!”

Phó Đình Viễn ôm lấy cô chặt hơn: “Không được!”

Anh sợ râng nếu như lần này mình buông tay thì cỏ thật sự sẽ không thuộc về anh nữa.

Du Ân vừa khóc vừa giãy dụa nhưng Phó Đình Viễn không hề có ý định muốn buông tay.

Cuối cùng, cảm xúc của cô hoàn toàn bùng nổ, cô gào lên với anh: “Phó Đình Viễn, tôi hận anh!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 201"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com