Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 213
Đương nhiên Đổng Văn Huệ cũng biết bây giờ luật sư tiếng tăm lừng lẫy nhất Giang Thành này chính là Giang Kính Hàn.
Giang Kính Hàn còn nói: “Tôi chắc chắn sẽ không đồng ý, vì thế tôi phải nói rằng công việc của tôi đã sắp xếp tới vài tháng sau, một khoảng thời gian dài sau đó tôi cũng sẽ ở nước ngoài thật lâu, xử lý vụ án nước ngoài.”
Phó Đình Viễn vừa lái xe vừa trả lời: “ừ.”
Giang Kính Hàn lại báo cáo với anh: “Còn nữa, tôi vừa gọi điện thoại cho Du Ân, như tôi đoán, cô ấy từ chối.”
“Tôi biết.” Phó Đinh Viễn cũng biết Du Ân sẽ không đồng ý.
ở trong điện thoại, Giang Kính Hàn có chút bận tâm: “Tôi nghe giọng của cô ấy, dường như tâm trạng hiện giờ không tốt lắm, có muốn tìm người hoá giải lòng cô ấy một chút không?”
Bị bắt cóc và suýt bị cưỡng bức, đây không phải việc nhỏ.
Mặc dù cuối cùng được giải cứu, nhưng khoảng thời gian bị trói trong kho hàng, đối với một người mà nói là đả kích rất lớn.
Khủng hoảng vô tận và tuyệt vọng, đủ đê’ ép vỡ một người, nhất là khi còn là một cô gái lương thiện ngày thường.
Mặc dù ban đầu mấy người Giang Kính Hàn cũng rất không thích việc Du Ân dùng thủ đoạn để leo lên giường Phó Đình Viễn, nhưng bọn họ không thừa nhận cũng không được, trong vòng ba năm cỏ làm bà Phó, Du Ân thật sự đã làm tròn bốn phận của mình, khiến bọn họ không tìm được chút tật xấu nào.
Yên tĩnh, hiểu chuyện đợi bên cạnh Phó Đình Viễn, chăm sóc cho anh từng li từng tí, hơn nữa còn không ồn ào, không làm khó, không tranh không giành.
Cho nên vô hình trung thái độ giữa mấy người Giang Kính Hàn đối với Du Ân cũng thay đối, cho tới bây giờ vẫn rất quan tâm đến cô.
“ừ.” Lời nói của Giang Kính Hàn khiến lòng Phó Đình Viễn trầm xuống mấy phần.
Lúc ở bệnh viện, bác sĩ cũng nói phải chú ý khơi thông lòng của bệnh nhân.
Thế nhưng người anh sắp xếp cô chắc chắn sẽ không đồng ý.
Nhưng Phó Đình Viễn vẫn chưa nghĩ ra cách đê’ sắp xếp người khơi thông lòng cho Du Ân, Du Ân đã xảy ra chuyện.
Buối tối, lúc Phó Đình Viễn và Dịch Thận Chi cùng nhau dùng cơm.
Vì tránh nghi ngờ, buổi chiều Giang Kính Hàn cũng đã đưa cô vợ bé nhỏ ra nước ngoài, đỡ cho Đổng Văn Huệ tiếp tục đến tìm anh ta.
Hứa Hàng gọi điện thoại cho Phó Đình Viễn: “Du Ân tới bệnh viện chúng tôi, sốt cao không hạ, hẳn là chuyện ban ngày đã tạo thành tốn thương quá lớn cho cô ấy.”
“Cái gì?” Phó Đình Viễn lập tức đứng dậy, sau đó cầm chìa khoá xe của mình lập tức xông ra ngoài.
ở đầu dây bên kia, Hứa Hàng cản anh: “Cậu không cân tới, Chung Văn Thành đưa cô ấy tới.”
“Hẳn Chung Văn Thành biết cô ấy gặp chuyện gì, cho nên vội vàng chạy về, anh ta nói lúc anh ta chạy tới chỗ Du Ân, gõ cửa mãi một lúc Du Ân mới đến mở cửa cho anh ta, khi đó cả người cũng đã nóng tới không chịu nổi.”
Phó Đình Viễn siết chặt điện thoại của mình, một câu cũng không nói được.
Anh biết cảm xúc của cô không ổn, nhưng không nghĩ lại nghiêm trọng như thế.
Sau khi cúp điện thoại với Hứa Hàng, anh vẫn cầm chìa khoá không quay đầu lại rời đi.
Dịch Thận Chi cản anh: “Không phải đã nói hết rồi sao, bạn trai người ta đang ở đây?”
Tại đây có hình