NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 236

  1. Home
  2. Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
  3. Chương 236
Prev
Next

Phó Đình Viễn cảm thấy rất mừng vì Diệp Vãn đã phán đoán đúng về mình: “Đúng là như vậy.”
Tâm mầt Diệp Vãn dừng lại ở Du Ân đang dỏ bừng mầt: “Hôm nay nhìn thấy cô biên kịch này, tôi đã có thế chác chán được ai là người đã động tay động chân rồi.”
“Ánh mầt của cô ấy đã hiện rõ ra chân tướng, liếc mắt nhìn một cái là biết cô ấy là người tốt đẹp.” Lúc Diệp Văn nói ra lời này, giọng điệu ông ấy vừa thành khấn lại thân thiết.
Du Án đang chịu đủ giày vò nội tâm, nghe xong lời Diệp Vãn nói, lúc này cô đã nước mầt dầm đìa.
Cô nghẹn ngào nói cảm ơn Diệp Văn: “Cảm ơn ông đã tin tưởng tôi.”
Khi một người bị bôi nhọ là kẻ đi sao chép còn có thế cỏ người ở bên cạnh kiên định ủng hộ mình, cô không thế không cảm động, không thê’ không rơi nước mát.
Phó Đinh Viễn hắng giọng nói: “ông Diệp, chúng tôi không thể nào chỉ dựa vào trực giác của ông phán đoán sự trong sạch của cô ấy, sự trong sạch này hẳn phải dùng thực lực của bản thân để chứng minh.”
Du Ân ra sức gật đầu tỏ vẻ tán dồng với ý kiến của Phó Đinh Viển.
Từ trước đến giờ cô chưa từng nghĩ rằng Phó Đinh Viển lại có một ngày hiểu cô như vậy.
Cô thực sự không cam lòng bị chụp mũ tội danh sao chép như thế, tuy rằng Diệp Văn tin tường cô nhưng cô vẫn muốn chửng minh bản thân mình một lân nữa, chỉ có điêu cô không ngờ rằng Phó Đình Viển lại đi trước một bước, nói ra lời trong lòng của cô.
Diệp Văn hỏi Phó Đinh Viền: “Anh định làm thê nào?”
Phó Đình Viễn trảm ngâm một lát ròi nói: “Tôi hi vọng ông có thế chọn một cót truyện rỏi nói cuối cùng đã lựa chọn được mấy biên kịch thây rất xuất sắc, muôn thử thêm một vòng nữa.”
Anh nói xong lại quay đâu nhìn vẽ phía Du Ân: “Máy tính của em bây giờ châc đã bị virus xâm nhập không dùng được, vê lây máy của tôi mà viết.”
“Em viết xong tòi sẽ gửi ngay cho ông Diệp, sau đó em lại viết bừa một bản khác vào máy của em.”
Virus trong máy Du Ân vẫn chưa diệt hết, bọn họ vản sẽ tiếp tục lấy trộm bán thảo của cô.
Nếu bọn họ gứi bán mà Du Ân viết bừa đi vậy kết quá đã rõ ràng mồn một.
Du Ân gật đau tó vé đồng ý với đẽ nghị này cúa Phó Đình Viễn, có điêu cô cũng có lo lâng khác: “Vậy kịch bán Truyền Kỳ Dung Phi trong máy cúa tôi chẳng phái cũng bị trộm mất sao?”
“Cái đó đừng sốt ruột vội.” vẻ mặt Phó Đinh Viền vần rất binh thẩn: ‘Yên tâm, nếu bọn họ dám trộm vậy thl phải có gan gánh hậu quả.”
Có những lởi này của Phó Đinh Viển, Du Ân đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Ván bất chợt đè nghị: “Chi bằng cô dùng máy tính của tôi viết luôn ỏ đây đi, đây là cách an toàn nhất.”
Tuy cách này rất an toàn nhưng Du Ân hơi bôn chôn hỏi: “Nhưng mà như thế không làm phiên ông chứ?”
Du Ân tướng râng sau đó Diệp Vãn còn hẹn gặp mặt với người cúa công ty điện ảnh, cô và Phó Đình Viền lấn đâu tiên đến bái phỏng đã ở lại lâu như vậy thực sự quá mức quảy rãy.
Diệp Văn cười nói: “Không sao.”
Sau đó ông ấy lại giải thích: “Thật ra tôi cũng chi hẹn có hai người các cô mà thôi. Bán cải biên cúa biẽn kịch Vi Lương tôi vừa xem đã thây rất hài lòng, không muôn tìm người khác nữa. Chi có điêu không ngờ phía sau còn có chuyện trùng bán thảo như vậy.”
“Vì vậy mới gọi các cô qua đây đích thân nói chuyện.”
“Cái gọi là tâm sinh tướng, tôi vừa gặp Thẩm Dao cùng Thôi Thiên Tường thl trong lòng đã biết bọn họ là người như thê nào.”
Diệp Văn nói xong liên đứng dậy nói với Du Ân: “Đi thôi, tôi dẫn cô đến thư phòng.”
Du Ân ngoái đâu nhìn vẽ phía Phó Đình Viễn, anh gật đầu tó ý cứ làm theo đề nghị của Diệp Văn.
Sau đó hai người đứng dậy cùng nhau đi tới thư phòng cúa Diệp Ván, ông ấy vừa đi vừa nói: “Vợ tôi sức khỏe không tốt vì vậy tôi đế thư phòng ở tâng một, như vậy binh thường tôi viết lách sẽ không quây rây đến bà ấy.”
Nói tới vợ, Phó Đình Viẻn hỏi thám: “Bà Diệp hôm nay không ở nhà sao?”

Diệp Văn khẽ thở dài một tiếng: “Gân đây bà ây lại nằm viện, đợi lát nữa mọi người xong việc tôi cũng phải đi đến bệnh viện chám bà ây.”
Chủ đề này hơi nặng nề nên không ai nhác tới nữa.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 236"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com