Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 319
Không muốn để Du Ân uống ly rượu kia với Chu Dật, không muốn nhìn thấy cô và Chu Dật có tương tác qua lại gì với nhau, nên anh mới nhất thời xúc động trực tiếp cướp ly rượu của cô mà uống.
Hiện tại thì hay rồi, anh phải trả giá thật nhiều cho sự kích động bồng bột của mình ban nãy.
Phó Đình Viễn đau đầu trở về nhà, nghĩ xem ngày mai mình phải đi dổ người ta kiểu gì.
Buổi sáng hôm sau, Phó Đình Viễn ăn mặc chỉnh tề chuấn bị ra ngoài đi làm, vừa ra khỏi cửa thì nhìn thấy có nhân viên mở cửa xe tải dừng trước cửa nhà của Du Ân, trên xe tải là vài gốc xanh trồng trong nhà.
Du Ân đang đứng ở cửa cúi đầu ký nhận, sườn mặt trâng trong thuần khiết lại dịu dàng, Phó Đình Viễn đi tới hỏi: “Ai tặng thế?”
Du Ân không đế ý đến anh, vần còn cúi đầu ký tên.
Phó Đình Viền tự thấy mất mặt, nghĩ đến mình tối qua đác tội với người ta, cô thế này là vẫn còn giận anh rồi.
Nhân viên đứng bên cười hề hề nói với anh: “Là một vị họ Chung tặng cho cô Du đây, nói là bạn gái anh ấy mới chuyến nhà mới, cần loại cây xanh này để thanh lọc không khí.”
Họ Chung tặng? Bạn gái?
Thế thì chác chán là Chung Văn Thành rồi.
Phó Đình Viễn nhếch môi cười khấy, Chung Văn Thành thật đúng là già mồm cãi láo.
Tặng cái gì mà cây xanh đế thanh lọc không khí, đúng là không bỏ qua bất cứ cơ hộl nào để nịnh hót xum xoe trước mặt Du Ân.
Anh ta đủ tâm cơ, người không tới, nhưng chưa từng rời khỏi thế giới của Du Ân.
Du Ân ký nhận xong thì đưa giấy cho nhân viên, sau đó nói: “Phiền các anh giúp tôi chuyến vào trong nhà nhé, cám ơn.”
Du Ân nói xong định vào nhà, coi như không nhìn thấy một người sống sờ sờ đứng ngay trước mặt như Phó Đình Viễn.
Phó Đình Viễn đành phái tiến lẽn ngăn cán cỏ, cụp mầt nhìn cỏ
chẳng thèm bày tỏ chút thái độ nào nói: “Chuyện tối hôm quar tôi thành thật xin lỗi.”
Du Ân ngước mắt nhìn về phía anh, cười khẩy một tiếng: “Nếu xin lỗi có tác dụng thì còn cần cảnh sát làm gì?”
Phó Đình Viền:
Du Ân thật sự nghe cái gọi là xin lỗi của anh đến phát phiền, cho nên tức giận ném ra một câu chặn họng anh, sau đó vượt qua anh trờ về nhà.
Anh biết rõ làm như vậy là không đúng nhưng vẫn bất chấp mà làm, khiến cho cả cô và Chu Dật lúc ấy đều rất xấu hố, sau đó mới xin lỗi thì có thế bù đắp được cái gì chứ?
Phó Đình Viền bị làm lơ ờ bên ngoài, hít một hơi thật sâu rồi xoay người rời đi.
Tối hỏm qua Tô Ngưng uống say, giờ vẫn còn ngủ ờ trong phòng ngủ trên tầng nhà cô.
Du Ân hướng dẫn nhân viên sáp xếp chỗ đặt mấy cây xanh, sau đó gọi điện thoại cho Chung Văn Thành.