Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 422
Du Ân nhỏ giọng muốn giải thích một cảu vì bản thản: “Cũng không hần là hy sinh vì anh, tôi tới thủ đô sống cũng khá tốt…”
“Có phải em đã muốn tới Thủ đô sống từ lâu rồi không?” Phó Đinh Viển tướng tượng ra cánh sau này cô sống ớ Thú đỏ, cách anh vạn dặm xa xôi thì lập tức thấy khó chịu trong người.
Anh nghiến răng tuyên cáo từng càu từng chữ: “Em có nghĩ cũng không được nghĩ tới chuyện đó! Mà cho dù em có tới Thủ đô thì anh cũng sẽ tới đó với em.”
Du Ân bị anh chọc đến phát giận, anh định làm âm hồn đi theo ám cô không chịu rời sao?
Cô hít sâu một hơi, sau đó cật lực khuyên nhủ anh: “Cháng lẽ anh định mặc kệ, đế chuyện nảy ảnh hường đến Phó thị sao?”
“Vậy thì đã sao?” Phó Đình Viển tức giận hừ một tiếng: “Anh sẽ không phá sản, mà cả kể có phá sản thì cũng đáu có sao ”
“Có phái anh bị điên rồi không!” Du Ân bị cảu nói bốc đồng cúa anh dọa sợ, buôn bực giơ tay đâm vào ngực Phó Đình Viển vài cái.
Anh không hề mảy may quan tâm gì đến tương lai của Phó thị, nhưng cô thì giận tới mức vành mât đó bừng rồi.
Anh vì cô mà không màng tất cả, đến lúc đó chác chán mọi người sẽ nói cỏ lả loại phụ nữ khiến đàn ỏng si mè rồi đem lại tai họa cho họ, cô không muôn bản thân phải mang cái danh xưng bị nguyền rủa đó.
Phó Đình Viên đế cô tùy ý đánh vài cái, sau đó đột nhiên nám lấy hai tay cô, rồi nhân cơ hội ấn cô xuống tay vịn trên ghế sỏ pha, cúi đầu hôn cô mânh liệt.
Anh vừa uống rượu xong, lại bị chọc giận bởi lời khuyên phủi sạch quan hệ của cỏ, cho nẽn lúc này nụ hỏn của anh như muốn phát tiết, không chút thương hoa tiếc ngọc.
“Anh đủng là tên khốn…” Phải khó khăn lắm Du Ân mởi hít thở được không khí từ ngoài vào, tức muốn hộc máu, mở miệng mâng anh một cảu.
Kết quả ngay giây tiếp theo anh lại tiếp tục chặn miệng cô một cách dứt khoát, khiến cõ không thế phát ra bất cử tiếng động nào, mà kế cả có phát ra được thì cũng bị anh nuốt hết vào miệng.
Sau một phen lăn lộn kịch liệt như vậy, hô hấp của hai người đều trớ nên rối loạn, quần áo của Du Ân cũng bị xộc xệch.
Phó Đình Viễn vẫn không chịu buông lỏng Du Ân dù chí một chút, anh vẫn mạnh bạo đẻ cò dưới thản minh, đỏi mât nghiêm túc nhìn thầng cô, mở miệng nói: “Đầu tiên, anh sẽ không thỏa hiệp với Thấm Thanh Sơn, và sẽ càng không phân rò ranh giới với em.”
Nói tới đây, ánh mât Phó Đinh Viễn như đang nhen nhóm ngọn lửa giận, lạnh lùng chất vấn Du Ân: “Trong mắt em anh là loại người bất tài đến thế à? Bất tài đến mức đế một người phụ nữ phải hy sinh đế bảo vệ cõng ty của minh?”
Không cho Du Ân cơ hội được mớ miệng nói, hai mât anh híp lại như thể đang suy tư gì đó, khẽ nói: “Em chấp nhận hy sinh vì anh nhiều như vậy, có phải trong lòng em vân còn có anh?”
Du Ân không muốn nói với anh bất cứ điều gì nữa, cô đã nói không phải cô hy sinh vì anh, chuyện hai người bọn họ vạch
rõ ranh giới đối với cô cháng có bất cứ tốn thất nào cá, anh cứ một hai phải nghĩ như vậy thì cô cũng đành hết cách.
Cỏn nói cái gì mà trong lỏng cõ vẩn cỏn có anh, anh đe cao bản thân mình quá rồi đấy.
Cỏ lẽ từ biểu cảm trẽn khuỏn mặt cô đã khiến anh nhận ra là do bản thân tự mình đa tình, vậy nên Phó Đình Viên cũng không tiếp tục đề tài này nữa.
Ngược lại anh nghiêm túc nói với cô: Thấm Thanh Sơn không uy hiếp nối anh đàu.”
“Ngay cả khi không có Phó thị thì cuộc sống cúa anh vẫn tốt hơn Thấm Thanh Sơn, anh và nhỏm Dịch Thận chi vần còn một công ty khác ở nước ngoài, quy mô của nó còn lớn hơn cả Phó thị nữa đấy.”
Điều này thực sự đã khiến Du Ân phải giật mình, bởi vì trước nay cô chưa từng nghe Phó Đinh Viễn hay nhóm Dịch Thặn Chi nói về việc có công ty khác, chẳng trách anh lại tự tin nói bản thán nhất định sẽ không thóa hiệp với Thấm Thanh Sơn.
Nhưng dường như chuyện này cũng chầng có gì liên quan đến cô, cho nên cô hờ hững đáp lại một tiếng: “ồ.”
Phó Đình Viễn:
Anh nói nhiều như vậy mà cô chỉ đáp lại anh có một chữ?
Không thể không thừa nhận, cò thật đủng là có nảng lực chọc anh tức chết.
Đương nhiên, anh cũng đâu chịu ngồi không.
Tức khắc, anh siết chặt cố tay cô, nhìn chằm chằm cô rồi mở miệng nói: “Nếu Thấm Thanh Sơn đưa chuyện này ra ánh sáng, anh sẽ nghi phép, tạm dừng mọi cóng việc.”
“Nghi phép rồi anh sẽ có nhiều thời gian chăm sóc em hơn.”
Nói chính xác là bám dính lấy cố, theo đuối cô.