Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 429
Tô Ngưng biết rất rõ rằng, bây giờ Du Ân và Phó Đình Viền đang dây dưa về mặt thế xác, đáy không phái là mong muốn thật lòng của Du Ân, mà phần lởn nguyên nhân là do Phỏ Đình Viễn ép cô đến mức không thể làm gì cả.
Vì vậy Tô Ngưng mới thật lòng nhắc nhở Du Ân phải chú ý tránh thai, bởi vì một khi có con, Du Ân và Phó Đình Viễn sẽ thật sự dây dưa không rõ.
Du Ân nặng nề gật đầu: “Khi nào về tớ sẽ ghé tiệm thuốc mua thuốc.”
Nếu không có Tô Ngưng nhâc nhớ, Du Ân cũng quèn mất chuyện tránh thai này.
Tối qua, cỏ bị Phó Đinh Viển cưỡng hiếp đến mức đầu ỏc cỏ hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ, nhất thời không nhớ tới chuyện này, bây giờ ngẫm lại, hình như tối qua Phó Đình Viễn không hề dùng biện pháp tránh thai.
Du Ân không bao giờ nghĩ râng, minh từng khát khao muốn sinh cho Phó Đình Viền một đứa con, nhưng bây giờ lại tránh như rán rết.
Sau khi Du Ân rời khỏi nhà, Phó Đình Viền vần ngồi ngay ngần trong phòng khách của cô đế ăn trưa, tiện thế trò chuyện với đám người Dịch Thận Chi.
Sau khi anh nói ra cáu “chí là quan hệ thế xác”, ba người lại
bùng nố.
Hứa Hàng mơ màng: “Quan hệ thề xác là có ý gì?”
Dịch Thận Chi trêu chọc: “Là ngủ chứgl, tối qua lẫo Phó ờ chỗ của tôi uống rất nhiều rượu, tám mươi phần trăm là uống rượu lảm loạn rồi.”
Giang Kính Hàn: “Cậu ấy uống rượu, nhưng Du Ân thì không, người ta cỏ thế đế mặc cho cậu ta uống rượu lảm loạn hay sao?*
Hứa Hàng: “Vậy rốt cuộc cáu này có nghĩa là gì?”
Dịch Thận Chi: “Là ngú chữ gì, nhưng ngú như thế nào thì tôi không biết.”
Dịch Thận chi bỗng nói tiếp: “Tôi nghĩ ra rồi, rất có khả nàng Du Ân chỉ muốn duy trì quan hệ thể xác với cậu ấy, ha ha ha.’
Phó Đình Viền:”…”
Dịch Thận Chi đã nghĩ gi vậy? Anh ta có biết xấu hố không thế?
Anh ngầm nghĩ một lúc, nếu anh đã đồng ý lởi đề nghị của Du Ân thì cũng không còn mặt mũi để nói chuyện nữa, nên hờ hững nhân lại trong nhóm: “Đúng vậy.”
Sau khi anh trả lời, ba người kia đều im lặng một lúc, rồi đồng loạt nhân lại một cảu: Ha ha ha.
Phó Đình Viên phớt lờ hành động cười trên nôi đau của người khác cúa bọn họ, mà chí dặn dò trong nhóm: “Sau này gặp mặt các cậu đừng lấy chuyện này ra trêu chọc cô ấy.’
Giang Kinh Hàn chọc ghẹo: “Chúng tỏi biết rồi, ngộ nhỡ chúng tôi chọc người ta giận, rồi không cần cậu nữa thì phải làm sao/
Cả ba lại cười một trảng nữa, Phó Đình Viền thật sự không muốn để ý đến bọn họ nữa.
Cũng may, Hứa Hàng đã chuyển đề tài sang chuyện của bổ mẹ anh: ‘Cậu định xử lý chuyên của bố mẹ cậu như thế nào?’
“Chúng ta không cân phải xử lý.” Phó Đình Viền nói ra câu này có vẻ rất tàn nhẫn, nhưng anh thật sự không muốn xử lý.
Nếu ban đầu bọn họ đã làm những chuyện này thì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ bị lộ.
Thấm Thanh Sơn không phải là ngọn đèn cạn dầu, cho dù anh nghe theo sự sâp xếp của bọn họ ở bẽn Thấm Dao, nhưng nêu sau này quan hệ giữa anh và Thẩm Dao có bất kỳ vấn dề gì, hoặc có chỗ nào đó mâu thuẫn với lợi ích của Thấm Thanh Sơn, thì ỏng ta vần sẽ lấy chuyện này ra đế uy hiếp.
Do đó không bâng lần này đế Thấm Thanh Sơn phơi bày ra ngoài.
Đế tất cá đầu phái đối mặt, bao gồm bố mẹ anh, anh vả Phó thị.
Giang Kinh Hàn nói: “Tôi đọc binh luận trẽn mạng rồi. Bọn họ
nói hoi quá đáng, không được dề nghe cho lâm, cậu có thế kiện bọn họ.”
Phó Đình Viển trả lời: “Lát nữa tòi sẽ đưa ra lời xin lỗi vẽ những chuyện mà bố mẹ tôi đã làm, ngoài ra tôi sẽ không đưa ra bất kỳ phán hồi nào nữa. Nếu bọn họ vẫn còn ầm ĩthì tôi sẽ giao cho cậu.1′
“ừm.w Giang Kinh Hãn đáp lại rồi nói tiếp: ‘Tôi đọc bình luận hình như năm đó bọn họ đã đạt thỏa thuận với người nhà cô gái kia rồi. Sau khi cô gái kia chết, bọn họ đã xin lỗi và bồi thường cho người nhả cò gái kia một khoản tiền lởn. Nếu đâ như thế thì lẽ ra chuyện này đã giải quyết một cách riêng tư. người nhà cúa cỏ gái kia cũng không truy cứu nữa, cháng qua là do Thấm Thanh Sơn giở trò quỷ mà thôi.’
Dịch Thận Chi cám thán: “Thấm Thanh Sơn lảm to mọi chuyện quá rồi. Mấy chuyện này vốn chỉ là mấy người trẻ tranh giành với nhau mà thôi, ông ta giúp Thấm Dao mở cồng ty thì thôi đi, báy giờ còn dũng sức mạnh của mỉnh đế chen vào. Thật sự quá ngu ngốc!’
Phó Đình Viển hờ hững nổi: ‘Đại khái là vì mấy năm nay ông ta đã quen làm mưa làm gió ở Giang Thành rồi, cho rang mọi người đều phái nghe lởi õng ta/