NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 455

  1. Home
  2. Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
  3. Chương 455
Prev
Next

Phó Đình Viễn bị cô chọc tức đến bật cười: “Em đề nghị chỉ duy trì quan hệ thế xác, vậy mà bây giờ lại bảo tôi đừng làm gì em?”

Du Ân bị câu nói của anh làm cho nghẹn họng, nhất thời không nói nên lời.

Cô ngẫm nghĩ một lúc mới nói: “Vậy ngộ nhỡ có con thì anh không được phép dùng đứa bé đế ép tôi kết hôn với anh, đồng thời việc có nên giữ lại đứa bé hay không sẽ do tôi quyết định.”

Phó Đình Viễn bỗng cảm thấy ngực mình đau đớn nặng trĩu, cầm điện thoại lâu đến mức không còn sức đế lên tiếng.

Cỏ nói một cách lạnh lùng vỏ tình như vậy, hoàn toàn khống

muốn giữ lại con của anh, cũng không muốn phát triển sáu về mối quan hệ này với anh.

Lần này, cô đá đóng kín trái tim mình.

Anh bỗng không muốn tranh luận bất kỳ điều gì với cô nữa, trái tim anh đã rất mệt rồi.

Anh cũng chợt hiểu ra một cảu, đừng cố nói lý với phụ nữ, chỉ cần làm theo lời cô ấy là được.

Vì thế anh chẳng còn chút cốt khí thỏa hiệp: “Được, tôi đồng ý.”

Du Ân nói tiếp: “Tôi hy vọng anh cũng có thế xem xét các điều khoản khác.”

Phó Đình Viền dứt khoát trả lời: “Tôi đồng ý.”

Từ thái độ cứng rần ngang ngược bỗng trờ nên thỏa hiệp vô điều kiện của anh, khiến Du Ân rất ngạc nhiên, nhưng nếu anh đã sảng khoái đồng ý, tất nhiên cô sẽ không hỏi thêm gì nữa.

Vì thế cô nói: “Được rồi, vậy thì tôi sẽ sửa lại điều khoản đầu tiên, lát nữa tôi sẽ in nó ra để cho chúng ta ký tên.”

Phó Đình Viễn còn có thế nói gì nữa? Đành phải đồng ý tiếp.

Sau khi hai người trò chuyện xong vấn đề này, Phó Đình Viễn lại nói bằng giọng van nài: “Tối nay em đừng đi ăn với bọn họ được không?”

Anh không muốn Du Ân gặp Chung Văn Thành, mặc dù bây

giờ bọn họ đã vạch rõ mối quan hệ, rõ ràng Chung Văn Thành kia vẫn chưa chết tâm.

Du Ân trịnh trọng đáp: “Điều thứ sáu trong bản thỏa thuận: Hai bên không được phép can thiệp vào cuộc sống của nhau.”

Phó Đình Viền:

Sớm biết thế này anh đã không đồng ý!

Nhưng rõ ràng đã quá muộn rồi.

Cuối cùng, anh chỉ có thể ngượng ngùng cúp máy, đế tối nay đám người Du Ân và Tô Ngưng tụ tập đi ăn.

Chầng sao cả, anh cũng được coi là người ở trong đoàn phim, nên tham gia vào bữa tiệc của bọn họ cũng không có gì bất

ốn.

Có thể tưởng tượng được, lúc đám người Du Ân và Tô Ngưng ngồi vào phòng bao sau khi kết thúc công việc vào buổi chiều, Phó Đình Viễn gõ cửa đi vào, vẻ mặt của mọi người đã ngạc nhiên đến mức độ nào.

Mấy người khác đều không ngờ Phó Đình Viễn – đại boss đầu tư ở phía sau, đột nhiên tham gia vào bữa tối của bọn họ, khiến mấy người cảm thấy áp lực như núi, nhất là những diễn viên vô danh nằm ngoài tuyến ba, nhất thời cám thấy vô cùng căng thắng.

Tô Ngưng chắng hề khách khí trợn mât, khẽ mâng Phó Đình Viễn vào tai Du Ân: “Khốn khiếp, bây giờ da mặt của anh ta đã dày lên một cách bất thường.”

Du Ân cũng cực kỳ nhức đầu, cô ra ngoài ăn cơm cùng đám người Tô Ngưng là đế tránh xa Phó Đình Viễn, ai dè anh lại bám dai như đỉa theo tới đây.

Chung Văn Thành thấy Phó Đình Viển đi vào cũng rất ngạc nhiên, vội vàng đứng dậy chào hỏi: “Anh Phó, sao anh cũng tới đây?”

Phó Đình Viễn đút một tay vào túi quần, trả lời một cách tao nhã chuyên nghiệp: “Tôi đang ăn tối với bạn ở kế bên, nghe nói mọi người đang tụ tập ở đây, nên qua đảy góp vui một chút.”

Tô Ngưng khẽ mắng tiếp: “Đúng là trợn mắt nói dối mà.”

Du Ân đau đầu kéo cô ấy: “Cậu đừng nhìn anh ta nữa, kẻo anh ta nhìn qua đấy.”

Du Ân sợ điều gì thì điều đó đến, đôi mắt đen của Phó Đình Viển nhìn về phía cô và Tô Ngưng, trên mặt anh nở nụ cười xa cách hỏi Tô Ngưng: “Cô Tô, hình như cỏ rất có ý kiến về tôi đúng không? Cô đang với cô biên kịch ờ bên cạnh điều gì về tôi vậy?”

Du Ân cực kỳ cạn lời, cô biết chắc chán lần này Phó Đình Viễn tới đảy sẽ không dễ dàng buông tha cô.

Cũng may, Tô Ngưng nhanh chóng trả lời, nở nụ cười rạng rỡ nói với Phó Đình Viễn: “Sao tôi cỏ thế có ý kiến gì với anh cơ chứ? Anh phong lưu phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái, là niềm mơ ƯỚC của hàng nghìn phụ nữ.”

“Ồ?” Phó Đình Viễn nhướng mày, không hiểu sao Du Ân bổng cảm thấy mình sắp gặp xui xẻo, quả nhiên chỉ thấy Phó Đình

Viễn nhìn cô hỏi: “Cô biên kịch cũng cảm thấy như vậy đúng không?”

Du Ân chỉ có thể nở nụ cười ngọt ngào đáp: “Vảng.” Người này đang gián tiếp ép cô phải khen anh, thật vô vị!

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của cô, nụ cười trên mặt Phó Đình viền càng rạng rỡ hơn: “Cám ơn hai cô đã khen ngợi, tôi sẽ không quấy rầy mọi người nữa, mọi người cứ từ từ mà ăn.”

Dứt lời, Phó Đình Viễn chào tạm biệt Chung Văn Thành rồi rời đi, tầm mắt của Chung Văn Thành không khỏi dừng trên người Du Ân một hồi lâu.

Rõ ràng Phó Đình Viền tới đảy là vì Du Ân, nhưng anh ta vừa lộ diện trêu chọc Du Ân một câu rồi biến mất. Chung Văn Thành cảm thấy hành vi của Phó Đình Viễn rất tẻ nhạt trẻ con.

Sau khi Phó Đình Viễn rời đi, hai nữ diễn viên ngồi cạnh Tô Ngưng bát đầu buôn chuyện, một người ở trong đó thở dài khẽ cảm thán: “Nhan sắc và khí chất của chủ tịch Phó thật khiến người khác phải động lòng.”

Một người khác lại tò mò về scandal lúc trước của Phó Đình Viễn: “Rốt cuộc người phụ nữ mà anh ấy đang theo đuổi là ai, có thế khiến anh ấy không ngại bị tát vẫn theo đuổi, nhất định là người trong lòng anh ấy rồi.”

Người lúc trước lên tiếng: “Lúc trước tôi còn cảm thấy chác chán anh ấy và Thấm Dao sẽ tu thành chín quả, ai dè cuối cùng lại là vở kịch do Thẩm Dao tự biên tự diễn.”

Tô Ngưng rất đúng lúc gia nhập chủ đề của hai người: “Hai người có biết chủ tịch Phóng từng ly hôn không?”

Hai người kla gật đầu: “Chúng tôi có biết.”

Tô Ngưng thần bí nói: “Vậy thì hai người có từng nghĩ… rất có khả năng người mà anh ta đang theo đuổi… chính là vợ cũ của anh ta?”

Du Ân vừa mới uống một ngụm canh suýt bị câu nói của Tô Ngưng dọa cho sợ chết khiếp, vội vàng vươn tay kéo cô ấy.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 455"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com