Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 515
Lúc trước Tô Ngưng chưa có thành công lớn, vị đại gia kia đã đầu tư vào các vô kịch của cô ấy, ngay cả khi vai diễn của cô ấy chỉ là một vai phụ không dề thấy.
Vì vậy, Phó Đình Viễn nghi ngờ rằng nhà đầu tư bí ấn đó là Chu Trường Ninh.
Nhưng đây chỉ là nghi ngờ của anh, anh không thể nói cho Du Ân biết sự nghi ngờ của mình mà không có tin tức xác định.
Du Ân không nói gì nữa, cô và Tô Ngưng đều không biết gì về thế giới tư bản, cho nên bọn họ chưa từng nghi ngờ Chu Trường Ninh sẽ đầu tư vào làng giải trí.
Chủ yếu là do gia tộc nhà họ Chu hầu như không có ai tham gia kinh doanh, hầu hết những người trong nhà họ Chu đều hoạt động trong giới học thuật, một học giả uyên bác như Chu Trường Ninh, thực sự không giống một nhà đâu tư gì cả.
Du Ân và Tô Ngưng dự kiến sẽ gặp Thấm Dao trong bữa tiệc tối, và họ cũng có dự diệu Thấm Dao sẽ tự mãn, nhưng không
ai trong số họ nghĩ rằng Thấm Dao lại giở trò.
Sau khỉ bữa tiệc bắt đầu, Du Ân không có tiếp xúc nhiều với Thấm Dao, sau đó, Du Ân đi vào phòng vệ sinh, vừa đi ra liền thấy Thấm Dao đứng ở lối vào cầu thang.
Du Ân không có biểu hiện gì trên mặt, định rời đi, cô nghĩ mình không cần phải chào hỏi một cách lịch sự với Thấm Dao.
Thẩm Dao đang đi giày cao gót quay đầu chặn Du Ân, Du Ân cảnh giác lùi lại một bước, hỏi cô ta: “Có chuyện gì sao?”
Không hiểu vì sao, Du Ân cảm thấy thời điểm Thấm Dao quay lại, sác mặt cô ta tái mét.
Nhưng cô ta vẫn giữ vững lòng kiêu hãnh của mình, khoanh tay nhìn Du Ân và nói: “Du Ân, trong lòng cô chắc sắp chết vì tức giận nhỉ?”
Du Ân bật cười: “Tôi tức giận vì cái gì?”
Thấm Dao hừ lạnh một tiếng: “Cỏ tức giận tôi không bị cô giẫm chết chứ sao? Cô tức giận vì bạn trai cũ đã cứu tôi khỏi nước sôi lửa lỏng chứ gì?”
Du Ân hiếu ra, nói thầng: “Cô nghĩ rằng tôi sẽ ghen tị với tình yêu như cổ tích của cô à?”
Thấm Dao tự hào nói: “Đương nhiên.”
Du Ân thấy rất buồn cười: “Nhưng tôi cũng có một người chồng cũ đã nhiều lần cứu tôi khỏi nước sôi lửa bỏng mà.”
Du Ân nói thêm một câu nữa trước vẻ mặt hơi cứng đờ của Thấm Dao: “Và chồng cũ đó là người đàn ông mà cô dùng mọi cách cũng không thế có được. Tại sao cô lại nói tôi ghen tị với
cô?”
“Không phải là cô ghen tị với tôi à?”
“Cô…” Thấm Dao bị lời nói của Du Ân làm cho cứng họng.
Vẻ ngoài của Du Ân từ trước đến nay luôn khiến mọi người nghĩ cô là loại yếu đuối và hay bị bắt nạt, vì vậy Thấm Dao luôn quên đi quá khứ mình bị Du Ân hành hạ hết lần này đến lần khác.
Du Ân dập tắt nụ cười trên mặt, lạnh lùng nói: “Thấm Dao, sau này nước sông không phạm nước giếng, tự lo thân mình cho tốt đi!”
Sự khiêu khích của Thấm Dao không làm Du Ân khó chịu, nhưng lại khiến chính cô ta tức giận.
Cô ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Du Ân: “Nước sông không phạm nước giếng sao?”
“Nằm mơ đi!” vẻ mặt Thẩm Dao đột nhiên trờ nên dứt khoát sau khi nói những lời này, Du Ân chưa kịp phản ứng thì đã thấy Thấm Dao đột nhiên vươn tay túm lấy cô, hét lớn: “Du Ân, sao cô lại đấy tôi?”
Du Ân cảm thấy khó hiểu, vừa định giơ tay hất cô ta ra, Thẩm Dao buông lỏng người và đột ngột ngả người về phía sau, rơi xuống cầu thang và lăn xuống.
Du Ân sợ hãi đến mức toát mồ hôi lạnh trước một màn này.
Thấm Dao ngã xuống ngất xỉu tại chỗ, trán tóe máu, cảnh tượng kinh thiên động địa.
Du Ân cuối cùng cũng hiếu tại sao mặt Thấm Dao tái mét khi cô ta quay lưng về phía cầu thang, Thấm Dao hẳn phải biết rằng sẽ vô cùng đau đớn khi ngã xuống như thế này.
Chiêu này khiến đối phương đau một nghìn, tự tốn hại tám trăm, Du Ân không hiểu tại sao Thấm Dao lại phải làm như vậy.
Bây giờ bạn trai cũ của cô ta đã cứu cô ta khỏi nước sôi lửa bỏng, cô ta không thể sống một cuộc sống tốt với bạn trai cũ và ngừng gây rác rối à?