Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 517
“Thấm Dao nói muốn kiện cô ngồi tù, cô muốn nói gì về chuyện đó không?”
Một loạt câu hỏi của phóng viên ném về phía Du Ân, nhưng cô vần cắn chặt môi đế trấn tĩnh, đưa tay lên giật nhẹ góc áo của Phó Đình Viễn, ra hiệu rang cô muốn nói gì đó.
Phó Đình Viễn dừng lại, cánh tay mạnh mẽ của anh ôm chặt cô vào lòng.
Du Ân nhìn các phóng viên và nói ngay thầng: “Tôi sẽ nói lại lần nữa: Tôi không đấy Thấm Dao, người đang làm, trời đang nhìn, tôi ngay thẳng trong sạch.”
Du Ân có chút bối rối khi chuyện mới xảy ra, nhưng bây giờ cô đã bình tĩnh lại hoàn toàn, cô chưa làm điều gì thương thiên hại lý, nèn đương niên cô phải thẳng lưng ngẩng cao đâu.
“Tôi tin vào sự công bằng và liêm chính của pháp luật, và tôi cũng tin rang pháp luật sẽ trả lại công bằng cho tôi.” Sau khi Du Ân nói những lời này, cô cúi đầu và rời đi dưới sự hộ tống của Phó Đình Viễn.
Sau khi lên xe và rời đi, luật sư của công ty luật Giang Kính Hàn quay lại nói với Phó Đình Viễn và Du Ân: “Tôi vừa mới nghe ngóng từ phía cảnh sát, vấn đề này hơi phức tạp.”
“Cảnh sát nói rằng họ đến lấy đoạn băng giám sát khách sạn tổ chức tiệc. Tất cả các camera có thể quay được hướng cô Du đang đứng đều bị phá hủy, không có video bằng chứng.”
“Bây giờ Thấm Dao là nạn nhân, và những gì cô ta nói là bằng chứng duy nhất.”
Thấm Dao lúc này cứ khắng định Du Ân cố ý đấy cô ta, dưới tình huống không có bằng chứng, Du Ân có trăm cái miệng
cũng không thế phản bác.
Lời nói của luật sư khiến sắc mặt Du Ân tái nhợt, cô vừa kiên quyết thanh minh rầng cô không đấy Thấm Dao, nhưng hiện tại có vẻ như Thấm Dao đã sớm lên kế hoạch từ trước.
Nếu không xuất trình được bằng chứng để chứng minh mình vô tội, thì cô sẽ bị kết tội cố ý làm tốn thương người khác, và cô không chí bị hủy hoại danh tiếng mà còn phải đối mặt với án tù.
Cố ý làm tốn thương một ai đó không phải là chuyện nhỏ, nó là một vụ án hình sự.
Du Ân hít vào một hơi khí lạnh.
Phó Đình Viền đã nắm tay cô từ khi gặp cô ở đồn cảnh sát, lúc này anh mới cảm nhận được sự sợ hãi của cô, anh ôm cô vào lòng nói: “Đừng sợ, chúng ta nhất định sẽ tìm ra chứng cứ.”
Anh sẽ bảo vệ cô bằng mọi giá.
Phó Đình Viễn đưa Du Ân về nhà, Từ Sướng cũng đến bệnh viện thăm Thấm Dao.
Thấm Dao đă khóc ngay khi nhìn thấy Từ Sướng, cô ta ôm lấy eo Từ Sướng và nói với vẻ đau khố: “Eric, em đau quá, em cảm giác nhưtất cả xương trong cơ thể em sáp gãy hết rồi, bác sĩ nói em còn bị chấn động não nhẹ nữa.”
“Vất vả cho em rồi.” Từ Sướng để mặc cô ta ôm mình, nhưng một ý nghĩ tàn nhẫn lóe lên trong đôi mát cụp xuống của anh ta.
Từ trên cầu thang cao như vậy ngã xuống, tại sao không ngã chết luôn đi?
Hay tại sao không bị gãy tay, chân hay cánh tay mà chì là chấn động?
Sử dụng phương pháp này đế hãm hại Du Ân, chính anh ta đã nảy ra ý tưởng, mục đích của ý tưởng này là dùng một hòn đá ném hai con chim, không chỉ hãm hại Du Ân mà còn sẽ làm Thẩm Dao bị thương.
Trong lòng anh ta hy vọng Thẩm Dao sẽ gục chết tại chổ, như vậy Du Ân sẽ không có bằng chứng, tội danh giết người sẽ hình thành, cho dù không bị kết án tử hình, thì cũng sẽ dành phần còn lại của cuộc đời mình trong tù.
Cách đây một thời gian, thông tin Du Ân là con gái của nhà họ Diệp rất nóng hối, đến lúc đó nhà họ Diệp châc chân sẽ không thể ra tay để bảo vệ Du Ân, và Du Ân chì có thể bị buộc tội giết
người.
Có ai ngờ rằng Thấm Dao chí bị thương một chút thôi chứ.
Nhưng anh ta cũng không vội, cứ từ từ đi, dù sao hiện tại Du Ân cũng đã bị hại rồi.
Đương nhiên, Thấm Dao không biết những suy nghĩ của Từ Sướng, anh ta nói gì là cô ta sẽ nghe theo, bằng không thì với tính nết của cô ta, sao có thể làm mấy chuyện nguy hiếm thế kia chứ.
Cô ta ngấng đầu lên khỏi vòng tay của Từ Sướng và hỏi: “Anh có chắc là mình đã phá hủy tất cả các camera không?”
Từ Hoảng đáp lại một cách khầng định: “Đó là điều đương nhiên.”
Thẩm Dao hung tợn nói: “Tốt rồi, lần này nhất định phải làm cho Du Ân không thế trở người!”
Từ Sướng nói: “Chỉ cần em cứ cắn chết cô ta không buông, cô ta nhất định không thế làm gì được.”
Không phải Phó Đình Viễn yêu Du Ân sao? Vậy thì anh ta sẽ ra tay với Du Ân để khiến Phó Đình Viễn không hạnh phúc.
“Sau khi thu dọn Du Ân, tiếp theo chúng ta sẽ đối phó với Phó Đình Viền.” Từ Sướng lạnh lùng nói: “Trước khi trở về nước, anh đã liên minh với công ty đối thủ của Phó Đình Viễn, và chúng ta sẽ tiến hành một cuộc thu mua ác ý với Phó thị, đến lúc đó sẽ cho Phó Đình Viễn đẹp mặt.”