Server Này Bà Mày Là Top 1 - Chương 8
“Bố mẹ, em gái, tất cả là do con đàn bà đê tiện kia, nó là do người nhà Tiết Ngưng tìm đến để trả thù chúng ta.”
Lâm Nghiệp khóc lóc nói ra sự thật.
Còn tôi vô tư đứng trước cửa phòng, hai tay khoanh ở trước ngực nhìn cả nhà bọn họ.
Mẹ Lâm ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của tôi, giận sôi m.á.u định lao vào đánh tôi.
Tôi lùi lại một bước, mẹ Lâm ngã vào phòng tôi, tôi lập tức khóa cửa phòng lại.
“Mẹ…”
“Nhanh, gọi điện thoại báo cảnh sát đi!”
Bên ngoài loạn như cào cào, bên trong cũng gà bay chó sủa.
Khi cảnh sát phá cửa xông vào, mẹ Lâm đang chạy hộc mặt trên máy chạy bộ.
Đôi môi bà ta tái nhợt, hai chân run lẩy bẩy, còn tôi thì ngồi trên giường lớn thoải mái chơi điện thoại.
“Chú cảnh sát, chính là cô ta, chính là con đàn bà độc ác này, cô ta ngược đãi người già, bắt nạt mẹ tôi.” Lâm Song đau lòng chạy đến đỡ tay mẹ Lâm.
Cảnh sát nhìn tôi, còn tôi vô tội giơ hai tay lên.
Tôi thành thật khai báo với cảnh sát, vì lo lắng cho sức khỏe của mẹ chồng, nên tôi đã lấy vàng của mình ra khuyến khích bà ấy tập thể dục.
Mẹ Lâm sợ tôi phá hỏng số vàng mà bà ấy vất vả dành dụm, nước mắt lưng tròng gật đầu.
Đúng vậy, thừa dịp mẹ Lâm phải nhập viện, tôi đã bới tung cả căn nhà lên, tìm ra đống vàng, trong đó tất nhiên bao gồm cả tiền riêng của em gái ông chủ.
Nói đúng hơn là, số vàng này cũng không phải của mẹ Lâm.
Tôi bảo mẹ Lâm, trong vòng 3 phút phải chạy đủ 800m, không đủ tôi sẽ vứt vàng vào nhà vệ sinh.
Sợ bà ta không tin, tôi còn trực tiếp vứt một đôi khuyên tai vào trong bồn cầu.
Mẹ Lâm yêu tiền như mạng, hành động này như móc tim bà ta. Bà ta sợ hãi liên tục lắc đầu, lớp mỡ trên người rung rinh nhưng vẫn làm theo lời tôi.
Lúc đầu mẹ Lâm chạy quá chậm, tôi trực tiếp vứt một cái vòng cổ đi, bà ta mới khóc lóc, nghiến răng nghiến lợi cố chạy hết sức, tất cả đều vì số vàng kia.
Lúc sau, khi cảnh sát đến, bà ta đương nhiên không dám nói lung tung.
Bà ta sợ tôi lại ném vàng, cũng sợ cảnh sát điều tra ra nguồn gốc của vàng, nên không dám thừa nhận.
“Mẹ, sao mẹ không nói thật với cảnh sát?”
Tiễn cảnh sát đi, Lâm Song tức giận đến mức muốn đánh tôi.
Tôi không chiều theo ý cô ta, trực tiếp túm lấy tóc cô ta, kéo cô ta vào phòng tắm, khóa cửa lại.
“A a a, bố mẹ, cứu con, cứu mạng…”
Dù nhà họ Lâm đang ở trong một khu chung cư cũ, nhưng chất lượng cách âm vẫn khá tốt, tôi trực tiếp lột hết quần áo của Lâm Song trong phòng tắm, cầm điện thoại chụp ảnh n.u.d.e cô ta.
Cô ta gào thét giận dữ, nhưng không địch nổi sức của tôi.
Người nhà họ Lâm lo lắng gõ cửa ở bên ngoài, tôi liền mặc kệ cho họ gõ.
Cuối cùng khi họ phá cửa xông vào, tôi đã chụp xong ảnh, thành công để họ nhìn thấy dáng vẻ Lâm Song t.r.ầ..n tr.u.ồ..n..g.
Bố Lâm định đánh tôi, tôi chỉ vào con trai ông ta, cười khẩy:
“Biết tôi khống chế con trai ông như thế nào không? Tôi đợi hắn đi vệ sinh, quần cởi đến mông rồi, sau đó tôi cầm gậy bóng chày…”
Tôi không nói hết câu, để lại một chút không gian cho ông ta tưởng tượng, thích thú nhìn bố Lâm:
“Nếu ông muốn mỗi lần đi vệ sinh đều đứng ngồi không yên, thì có thể thử động tay xem…”
Cứ như vậy, tôi áp chế cả lò nhà họ Lâm, chỉ cần bố Lâm bước chân vào nhà vệ sinh, tôi liền dọa ông ta, khiến ông ta không dám trốn ở nhà.
Ngày nào tôi cũng dùng vàng để uy hiếp mẹ Lâm, bà ta không ngoan, tôi liền vứt vàng vào bồn cầu trước mặt bà ta, ấn nút xả nước, thành công khiến bà ta ngất lên ngất xuống.
Tôi cũng không khách khí với Lâm Song, động một tí là tát cô ta, còn là loại tát không để lại dấu vết, cô ta có báo cảnh sát cũng vô dụng.
Chỉ trong vòng một tuần, cả nhà họ Lâm đều khóc lóc cầu xin tôi hãy mau chóng rời đi.
Nhưng tôi không muốn, tôi chỉ muốn hành hạ bọn họ.