Siêu Cấp Shipper - Chương 538
Cường Tử cùng đồng đội ở một bên nhìn thấy, tròng mắt cũng sắp lồi ra, bọn họ không khỏi âm thầm hối hận, sớm biết mở quan tài không có nguy hiểm gì thì tự mình lên mở a, lúc chia tang vật cũng có thể được đủ một chút!
Giờ thì xong rồi, “hàng hiếm” trong quan tài bị người ta chia năm xẻ bảy, lúc vào đến trong tay mình có lẽ chỉ còn lại chút vụn…
Lão Lỗ tấm tắc khen ngợi: “Không ngờ lại là võ quan ngũ phẩm, ít nhất cũng là một người phòng thủ, chả trách mà có tiền như vậy.”
Phương Dạ hỏi: “Lão Lỗ, anh nhận ra kiểu gì vậy?”
Trong ấn tượng của hắn, tất cả cương thi mặc quan phục triều Thanh trong phim đều giống như nhau, căn bản không phân biệt được.
Lão Lỗ kiên nhẫn khoa học nói: “Đương nhiên là nhìn từ quan phục a, hình vẽ trên quan phục của quan võ triều Thanh từ nhất phẩm đến cửu phẩm không giống nhau, nhưng đều là loại thú, ngũ phẩm chính là gấu nâu.”
“Thế quan văn thì sao?”
“Quan võ là loài chim, lần sau có cơ hội sẽ mang cậu đi kiến thức một chút.”
“Thì ra là dùng cầm thú để phân biệt a, tôi hiểu rồi!”
“Khụ khụ khụ!” Bạch Như rốt cục không nghe nổi nữa, dùng sức ho khan hai cái để nhắc nhở.
Hai cái tên này càng ngày càng quá đáng, thật sự coi như mình đến tham quan bảo tàng hả, có muốn tôi giúp hai người chụp ảnh lưu niệm gì đó không…
Trong nháy mắt mở nắp, tiếng khóc bên trong cũng đã ngừng lại, Dương Lãng nhíu mày, ý bảo Viên Mục nâng cương thi này lên, anh ta muốn xem phía dưới có bí ẩn gì hay không.
Viên Mục có chút khó xử nói: “Lão đại, thứ này nằm đây mấy trăm năm, có lẽ toàn thân đều đã giòn tan, tôi là người nặng tay nặng chân, ngộ nhỡ làm hỏng nó thì làm sao bây giờ?”
Thi thể cổ này cũng xem như là quốc bảo có giá trị không nhỏ, mình cũng không muốn mỗi ngày đều bị đám lão học của cục Cổ Vật kia lẩm bẩm.
Cập ŋhật truyện full nhanh nhất tại w*eb лhayho.cом
Cường Tử cùng đồng bọn vừa nghe vậy ánh mắt lập tức sáng lên, bọn họ xung phong nói: “Nếu không thì để bọn tôi làm cho, bọn tôi chính là dân chuyên nghiệp, cam đoan sẽ không phá hư tính toàn vẹn của hàng thổ sản!”
Mấy năm gần đây phương Tây nổi lên cơn sốt sưu tầm xác chết khô, một bộ cương thi được bảo quản tốt như thế này ít nhất cũng có thể bán được mấy triệu, nếu như quần áo, giày dép đều đầy đủ, hơn mười triệu cũng có thể luôn, cho nên bọn họ ngược lại cũng không khoác lác, quả thật đã từng trải qua huấn luyện đặc thù, dù sao đây cũng là kỹ năng kiếm cơm.
“Vậy được thôi, các người làm đi, cố hết sức bảo trì tính toàn vẹn của thi thể đó.” Dương Lãng do dự một hồi liền đáp ứng.
“Lão đại yên tâm, bọn tôi làm việc khẳng định sẽ thỏa đáng!” Cường Tử hưng phấn lấy ra một bó dây thừng đỏ từ trong túi ra, cùng đồng bọn lấy dây thừng bọc vào nửa người trên của cương thi, cũng thuần thục thắt nút, động tác quả thật sạch sẽ lưu loát, liền mạch dứt khoát.
Sau khi dây thừng được thắt xong, Cường Tử dùng tay chân chống đỡ mép quan tài, cả người lơ lửng trên cương thi, sau đó đồng bọn đeo dây thừng vào trên cổ hắn ta.
Phương Dạ hỏi: “Lão Lỗ, đám dây thừng này có làm nên trò trống gì không?”
Lão Lỗ thấp giọng trả lời: “Đây là công cụ mà thế hệ trước để lại, tên là thừng trói thi, có thể trong tình huống không làm tổn thương thi thể mà kéo nửa phần thân thể của nó lên, mà một người khác liền nhân cơ hội đó thu thập vật chôn cất trong quan tài…”
Ngay khi Cường Tử chậm rãi kéo cương thi lên, trong mộ đột nhiên vô duyên vô cớ thổi lên một trận gió âm, sống lưng hắn ta phát lạnh, bỗng cảm thấy mũi ngứa ngáy, không nhịn được hắt hơi thật lớn về phía mặt cương thi!