Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương - Chương 343
Hắn cười nói:
– Sướng không?
Ba.
Lâm Chỉ Khê vỗ ót một cái, im lặng nói:
– Tên này!
Khóe miệng Từ Phàm cũng co giật.
Mặc dù nơi đây là chiến
trường, mà chiến trường chỉ có giết địch cũng không có quy củ, nhưng ai sẽ giống hắn đi đâm đít người ta! Không chỉ thế, còn vò sỉ hỏi người ta sướng hay không??
– Ngươi…
Hoàng Phủ Nhâm che mông, máu tươi nhuộm đầy bàn tay, thống khổ làm cho hắn không nói lên lời.
Xoát
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương nâng thương giết tới.
Nhân lúc hắn bệnh, đòi
mạng hắn, là tác phong của tên này. Bất quá, Hoàng Phủ Nhâm thấy tình thế không ổn, vội vàng che mòng rút lui.
– Bao vây hắn lại!
Hứa Thứ ra lệnh, binh sĩ nhao nhao vây quanh.
Dù bọn họ sợ tên này sẽ ra tay với mình như với Hoàng Phủ Nhâm, sợ bị đâm đít, nhưng thân là quân nhân, nhất định phải phục tùng mệnh lệnh.
– Giết! Giết!
Binh lính phía trước lần nữa giết tời, vòng biển người thứ hai
còng kích lần mở ra.
Vân Phi Dương chẳng sợ hãi, cầm thương tiếp tục giết chóc, vò số thi thể ngã xuống, từng sinh linh vẫn lạc.
Không hề nghi ngờ.
Tại thời khắc này, sinh mệnh vô cùng yếu ớt, mà Vân Phi Dương cứ như Tử Thần, vô tình thu hoạch hết thảy!
Hắn không có thương hại, cũng không thể thủ hạ lưu tình. Bởi vì, đây là chiến trường, muốn tiếp tục sốngthì phải không ngừng giết chóc. Nếu không, một giây sau người chết sẽ là
mình!
Nhưng.
Hiện tại Vân Phi Dương chỉ có thể coi là người, không phải là tử thần, cũng không phải là Thần.
Lấy lực lượng một người đối mặt mấy chục vạn đại quân, làm sao gánh vác được, chỉ cần biển người ập đến, cũng có thể tươi sống mệt chết hắn.
Huống hồ.
Vần còn đang trong trạng thái thiêu đốt huyết dịch, sau khi đạt đến cực hạn cảnh giới sẽ sụt
giảm, tình cảnh ngày càng nguy hiểm.
Không thể ham chiến!
Vân Phi Dương giết một nhóm binh lính, rốt cục có tính toán rút lui.
Vù vù
Đột nhiên, nơi xa lấp lóe hỏa quang.
Trong thời gian Vân Phi Dương đại sát tứ phương đã hấp dẫn lực chú ý toàn bộ địch quân, Lương Âm rốt cục bắt đầu phóng hỏa.
Bọn người Hứa Thứ thấy trướng doanh cháy, xem thường cười rộ lên.