Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương - Chương 385
Trong đôi mắt đẹp của Tương Cần lóe lên vẻ khó tin.
Đan dược cho Vũ Đồ trực tiếp đột phá Vũ Sư, đại lục này chưa từng xuất hiện loại đan dược thần kỳ như thế nghe.
Làm cái nghề này gặp qua
không ít thiên kỳ bát quái của xã hội, cũng qua tay rất nhiều đan dược muôn hình muôn vẻ, có nghe nói qua đan dược có thể đề tăng Vũ Lực, cũng đã nghe nói đan dược giúp Vũ Lực đỉnh phong đột phá đến Vũ Đồ.
Đan dược đột phá Vũ Sư, chưa bao giờ nghe!
Tương Cần tỉnh táo lại, lắc đầu cười nói:
– Vân thành chủ, có chút trò đùa không thể làm loạn.
Nếu như chỉ đột phá Vũ Sư, nàng có lẽ sẽ bán tín bán nghi. Dù sao, từ xưa đến nay, đại lục
lưu truyền rất nhiều đan dược cổ quái, có lẽ có thứ mình chưa thấy qua.
Nhưng không có tác dụng phụ, tuyệt không có khả năng!
Căn cứ theo phân tích điều tra của lịch đại học giả, cuối cùng nhận định, tu vi Võ giả cần dựa vào tự thân, dược vật cưỡng ép đề bạt, tất nhiên sẽ mang đến tác dụng phụ.
– Ta không nói đùa.
Vân Phi Dương chân thành nói:
– Tương tỷ tu vi, hẳn có tu vi
Vũ Đồ nhỉ?
Tương Cần đắng chát cười một tiếng, đáp.
– Đúng thế.
Nàng chỉ là một người khôn khéo biết làm ăn, không phải một Võ giả thiên phú. Nếu không, sẽ không từ cao tinh thành đến đây.
Vân Phi Dương xuất ra một khỏa Vũ Sư Đan, tiện tay ném qua, nói:
– Cô có thể thử một lần.
Tương Cần tiếp vào tay, cám
nhận được khí thế mênh mông do đan dược tản mát ra, thần sắc hoảng hốt.
Có thế đột phá Vũ Sư hay không, nàng không cách nào kết luận, nhưng từ khí tức mà phán đoán, võ giả phục dùng khẳng định hữu ích vô hại.
Cuối cùng.
Tương Cần nâng tay ném viên đan dược vào trong miệng.
Đan dược vào miệng lập tức hòa tan, mùi thơm ngát truyền đến, để tinh thần nàng run lên một cái.
Cùng lúc đó, dược dịch chảy vào trong bụng, bộc phát ra năng lượng bàng bạc, chúng nó lan tràn bốn phía, trong nháy mắt bao trùm kinh mạch toàn thân.
Sơ qua.
Bàng bạc năng lượng hội tụ thành thủy hà tuôn hướng đan điền, bao phủ Linh Hạch, bắt đầu chuyển hóa thuần linh hạch.
Không qua bao lâu.
Năng lượng bao phủ, tinh hạch bắt đầu vỡ vụn, cũng cuối cùng bị thôn phệ, ngưng tụ ra một khỏa thuần linh hạch cường
đại gấp bội so với trước kia!
Tương Cần ngốc trệ.
Bời vì, giờ phút này nàng đã từ Vũ ĐỒ đột phá đến Vũ Sư, toàn bộ quá trình không đến một khắc đồng hồ!
– Thế nào?
Vân Phi Dương cười nói.
Con ngươi trong vắt của Tương Cần lóe ra vẻ chấn kinh, lẩm bẩm như nói mơ.
– Sao có thế!
Vân Phi Dương cười nói:
– Thiên hạ to lớn không thiếu cái lạ, không có gì không thể.
Do đã trải qua nhiều việc, Tương Cần dần tỉnh táo lại, nói:
– Vân thành chủ, nếu như lấy loại đan dược này ra đấu giá, tất nhiên sẽ có giá trên trời!
Vân Phi Dương cười nói:
– Phiền Tương tỷ hao tổn nhiều tâm trí vào nó rồi.
Tương Cần ngưng trọng hỏi.
– Loại đan dược này, Vân thành chủ có bao nhiêu?
Vân Phi Dương hơi trầm ngâm, nói:
– Trước đấu giá mười khỏa đi.
Trước đấu giá mười khỏa?
Chẳng lẽ đan dược này hắn còn rất nhiều?
Cũng không phải rất nhiều.
Liễu Nhu và Lương Âm phục dụng hai khỏa, bọn người Diệp Nam Tu phục dụng ba khỏa, bỏ một viên Tương Cần mới ăn, Vân Phi Dương bây giờ còn bảy mươi bốn khỏa Vũ Sư Đan.
Tương Cần nếu như biết, nhất định sẽ xoắn ra quần.
Nhiều Vũ Sư Đan như vậy, nếu như lấy toàn bộ ra đấu giá, sẽ là một khoản tiền lớn đến nổi khó có thể tưởng tượng được!
– Tươn g tỷ.
Vân Phi Dương nâng cằm nói:
– Nếu như Thiết Cốt Thành chúng ta cách một đoạn thời gian tổ chức một buổi bán đấu giá, lấy Vũ Sư Đan làm chủ, có thể sinh sản ra rất nhiều nghề nghiệp hay không?
Tương Cần đáp.
– Có thế.
– Tuy nhiên…