Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương - Chương 391
Thôi Băng Duệ vừa từ bên trong đi ra, hắn nhìn thấy Vân Phi Dương, hưng phấn hô.
– Ngươi làm sao tới đây?!
Vãn Phi Dương cười nói:
– Không chào đón ta à.
Thôi Băng Duệ vội vàng nói:
– Hoan nghênh! Hoan nghênh!
Người đại ca từ trên trời rơi xuống này đã là thành chủ Thiết Cốt Thành, chưởng quản 3 vạn đại quân, thân phận gần Lâm thành chủ, tuyệt đối là đại nhân vật Đông Lăng Quận!
– Thòi bá phụ có ở nhà không?
-Có!
Thỏi Băng Duệ vội vàng dẫn
vào cửa.
Vân Phi Dương tiến vào phòng tiếp khách, Thôi Hữu Tiền bụng phệ đi tới, cười nói:
– Hiền chất đến, để cho Thòi phủ ta có cảm giác rồng đến nhà tôm.
Tâm lý đang nghĩ, tiểu gia hỏa này sẽ không đến mượn người nữa chứ?
Sai.
Vân Phi Dương không phải đến mượn người.
Hắn khách khí một hồi, cười
nói:
– Bá phụ, có hứng thú đi Thiết Cốt Thành thành lập sản nghiệp hay không?
– Ách?
Thôi Hữu Tiền khẽ giật mình.
Khá lắm, lần này không mượn người, trực tiếp tới mượn cửa hàng!
– Cái này…
Thôi Hữu Tiền có chút cứng ngắc.
Thiết Cốt Thành lâu dài gặp chiến tranh, hệ thống kinh tế sụp đổ, cũng không có sức sản xuất cùng tiêu phí lực gì, đến đó mở chi nhánh, khẳng định lỗ đến hộc máu.
Vô lợi không dậy sớm.
Thương nhân, coi trọng lợi ích.
– Cha.
Thôi Băng Duệ nói:
– Đại ca lấy thân phận Thành chủ đến, là cho Thôi gia chúng ta mặt mũi, còn cân nhắc cái gì, mau đáp ứng đi!
Tên này rất sùng bái Vân Phi Dương, hoàn toàn không cân nhắc kiếm tiền hay không.
Thôi Hữu Tiền quyết định nói:
– Tốt!
Có thể cùng thiếu niên thành chủ rút ngắn quan hệ, cũng là đầu tư trường kỳ, bỏ ra ít tiền có quan hệ gì.
Thôi gia gia đại nghiệp đại, không quan tâm chút tiền này.
Mà Thòi Hữu Tiền suy nghĩ rất sâu xa, quyết định giao sản nghiệp Thiết Cốt Thành cho nhi
tử quản lý.
Mình đã già, sớm muộn phải thoái vị, tiện thể tập luyện hắn, huống h’ô nhi tử mình còn có thể cùng Vân Phi Dương ở chung, quan hệ khẳng định càng xây càng sâu.
Gừng càng già càng cay, nước cờ này đi rất khéo.
Nhưng.
Thôi gia chủ sẽ không nghĩ tới.
Cũng chính bởi vì con trai hắn hôm nay nói ra những lời để hẳn quyết định thật nhanh, sẽ
làm cho Thôi gia sau này có một cơ hội buôn bán to lớn.
Càng sẽ không nghĩ tới, rất nhiều năm về sau, Thôi Băng Duệ được Vân Phi Dương giúp đỡ, phát triến Thôi gia thành thương hội cường đại nhất toàn bộ đại lục!
Vân Phi Dương là khách quý.
Thôi Hữu Tiền cố ý an bài một hồi gia yến chiêu đãi tốt nhất, thịnh tình không thể chối từ, Vân Phi Dương đành phải ngồi vào vị trí, sau khi ba lần rượu, mới chóng mặt rời Thòi phủ.
Thòi Băng Duệ đưa tới cửa, cười nói:
– Đại ca, ta có sinh ý, có làm không?
-Sinh ý gì?
Vân Phi Dương nấc một cái hỏi.
Thôi Băng Duệ đi sát tới, đè ép thanh âm nói:
– Trên đời này nam nhân có tên nào không háo sắc, không bằng chúng ta thêm vài kỷ viện ở Thiết Cốt Thành, nhất định có thế kiếm lời đầy bồn đầy bát!
Vân Phi Dương trừng to hai mắt.
– Hắc hắc.
Thòi Băng Duệ xoa xoa tay, nói:
– Đến lúc đó, mỹ nữ bên trong Thiết Cốt Thành như mây, đại ca có thể tùy ý chọn, còn muốn tiêu dao tự tại hơn Hoàng Đế gấp trăm lần.
Ba.
Vân Phi Dương một quyền đánh vào ót hắn, nói:
-Đại ca ngươi là như thế
người sao?
Thôi Băng Duệ che trán, vội vàng nói:
– Đại ca là chính nhân quân tử!
– Đúng rồi.
Vân Phi Dương ưỡn ngực, nói:
– Loại sự việc nam trộm nữ xướng này, đại ca ngươi sao lại đi làm.
– Đúng đúng.
Thôi Băng Duệ gấp vội vàng
gật đầu.
Vân Phi Dương đứng dậy rời đi. Bất quá, vừa đi hai bước lại lui về, đè ép thanh âm nói:
– Đòng Lăng thành, có địa phương vui chơi hay không?
Thôi Băng Duệ khẽ giật mình, vui vẻ đáp.
-Có!
– Vậy còn chờ gì.
Vân Phi Dương nói:
– Dẫn đường đi.
– Thật tốt!
Thôi Băng Duệ vội vàng dẫn đường.
Rất nhanh, hai người tới trước một hương diêm lầu các đèn đuốc sáng trưng, bên trên bảng hiệu còn viết — Vi Quân Giải ưu Lâu!