Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương - Chương 395
Vân Phi Dương đế Độc Hạt ở chỗ rách nát, lại an bài Vũ Thanh Vũ trong phủ thành chủ.
Không có cách nào.
Nữ nhân xinh đẹp phải có đặc quyền.
Cứ như vậy, một Vương bài sát thủ tiến vào Thiết Cốt Thành không làm cho bất kỳ kẻ nào chú ý.
Dù tiến vào phủ Thành chủ, binh lính phụ trách thủ vệ cũng không phát hiện.
Ngày thứ hai.
Vân Phi Dương gọi Từ Phàm đến, mệnh hắn tìm trăm binh lính thân pháp mạnh mẽ, tư duy nhanh nhẹn.
Hệ thống tình báo là con mắt câu thông ngoại giới, tự nhiên thành lập càng nhanh càng tốt.
Mà Vân Phi Dương rất có lòng tin, xấy dựng cơ cấu tình báo ưu tú nhất Vạn Thế Đại Lục. Bởi vì, hắn có Cấm Linh Âm.
Loại cấm thuật này thích hợp dùng để truyền tình báo!
Ngày thứ ba.
Thôi Băng Duệ chạy tới.
Vân Phi Dương đón hắn vào thành, nhìn đám người đi theo sau lưng, nói:
– Ngươi mang đến ít người
vậy?
Thôi Băng Duệ cười nói:
– Đại ca, đừng nhìn ta mang theo chỉ mười người nhưng họ đều là tinh anh mọi ngành mọi nghề đó.
Nói rồi, hắn chỉ lão giả râu tóc bạc phơ.
– Người này tên Âu Trì Tử, là Chú Tạo Sư nhất lưu cha ta thuê từ cao tinh thành đến!
-ồ?
Vân Phi Dương động tâm
nói:
– Có bao nhiêu nhất lưu?
Thôi Băng Duệ nói:
– Có thể chế tạo ngũ phẩm binh khí cùng hộ giáp!
– Tuy nhiên
Hắn cười hắc hắc, nói bổ sung:
– Ngũ phẩm tài liệu rất ít gặp, cho nên hắn chỉ chế tạo nhị tam phẩm.
-A.
Vân Phi Dương ứng tiếng.
Tâm lý đang nghĩ Khí Hồn kiếm gãy sớm đã vỡ vụn gần hết, đây là thời điếm chế tạo một thanh binh khí mới.
Hắn lại hỏi:
– Người khác thì sao?
Thôi Băng Duệ chỉ hai gã lão giả khác, nói:
– Hai người bọn họ là tứ phẩm Đan Sư, có thể luyện chế tứ phẩm đan.
– Được nha.
Vân Phi Dương cười nói:
– Tiếu tử ngươi dã tâm không nhỏ, muốn lũng đoạn thị trường đan dược, vũ khí Thiết Cốt Thành à.
– Hắc hắc
Thôi Băng Duệ gãi gãi đầu, nói:
– Ai bảo đại ca là Thành chủ.
Vân Phi Dương cười không nói.
-Ca!
Thỏi Băng Duệ thấp giọng
nói:
– Ta còn mang đến một tên đại sư giỏi về nghiên cứu khí giới còng thành, cái gì xe công thành, cái gì tinh hạch máy ném, đều có thế tạo!
Ánh mắt Vân Phi Dương sáng lên.
Lúc đại quân ba quận còng thành, hắn kiến thức uy lực máy ném tinh hạch.
Nếu như mình cũng có, dù không đi còng thành trì người khác, chuẩn bị vài chục khấu trấn thủ Thiết Cốt Thành, ba mươi vạn đại quân cũng có thể
bị hắn tạc chết!
Vân Phi Dương cười nói:
– Tiểu tử ngươi rất có tâm.
Thôi Băng Duệ chân thành nói:
– Ca, ta tới nơi này không phải vì kiếm tiền mà muốn ra một phần sức, làm Thiết Cốt Thành cường đại!
Đây là lời nói thật.
Bởi vì hắn biết lấy tình huống Thiết cốt Thành bây giờ, căn bản không kiếm lời được.
Mang đến nhiều nhân sĩ chuyên nghiệp toàn dùng cho phương diện quân sự, bọn hắn có thế giúp Vân Phi Dương chú tạo binh khí khải giáp, đan dược, cùng khí giới công thành.
– Như vậy sao được.
Vân Phi Dương rất nghiêm túc nói:
– Ta gọi ngươi tới để kiếm tiền.
Thôi Băng Duệ đắng chát cười một tiếng.
Ba.
Vân Phi Dương vỗ vai hắn, nói:
– Thiết Cốt Thành sớm muộn sẽ trở thành đại thành phú khả địch quốc, mà Thôi gia ngươi sẽ là cửa hàng duy nhất ở đây.
-ừm.
Thôi Băng Duệ tuy không tin nhưng vần gật đầu.
Vân Phi Dương nói:
– Đất trống nội thành ngươi có thể tùy ý chọn.
Nói rồi, mang theo Thôi
Băng Duệ bắt đầu tản bộ trong thành, tiếu tử này không hố xuất từ gia tộc sinh ý, chọn trúng vị trí tốt nhất.
Đáng tiếc là.
Lấy tình huống trước mắt, cho dù khu vực tốt cũng không dùng được gì.
Thôi Băng Duệ sắp xếp cấn thận người theo hắn đến rồi cười nói:
– Ca, chúng ta đi giáo trường, tiểu đệ cho ngươi xem đồ tốt.
Bành!
Trên giáo trường, truyền đến tiếng bạo hưởng.
Thôi Băng Duệ đưa Khinh Nỗ cho một tên lính sử dụng, khóe miệng lộ vẻ mỉm cười.
Trước hắn mười trượng, tảng đá nặng ngàn cân bị võ nát hư vô, bốc lên nhàn nhạt khói đen.
Xung quanh.
Đám binh sĩ trừng to hai mắt.
Bọn họ không thể tin nổi, tiên bắn ra mà có thế đánh nát thạch đầu!
Vân Phi Dương và Từ Phàm cũng chấn kinh.