Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương - Chương 398
Răng rắc.
Lam Vĩ Hàng nắm quyền, âm u nói:
– Vân Phi Dương, ngươi khoan đắc ý, đợi trận pháp phá vỡ, bản thiếu sẽ để cho ngươi hiểu rõ, kết quả đắc tội ta!
– Thật sao?
Vân Phi Dương khinh thường cười rộ lên.
Một Vũ Tông sơ kỳ gà mờ, ỷ vào hai tên Vũ Vương, thật sự quá kém.
– Tiểu tử!
Vũ Vương lớn tuổi trầm giọng nói:
– Nhanh quỳ xuống, bồi tội còng tử nhà ta thì mới còn có đường sống.
Hắn không muốn phá thành.
Dù sao, việc này truyền đi, mặc dù thuộc về ân oán cá
nhân, cũng sẽ nhận cao thủ Quận Quốc khác xem thường.
Vũ Vương vẫn quan tâm mặt mũi.
Tên còn lại cũng không muốn phá thành, cái này sẽ ảnh hưởng danh tiếng, cho nên hắn thản nhiên nói:
– Tiểu tử, chỉ cần quỳ xuống nhận sai, để công tử nhà ta đánh một hồi, giao ít bạc thì bỏ qua.
– Đúng thôi.
Vũ Vương lớn tuổi nói:
– Mọi người hòa hòa khí khí, vấn đề gì không thể giải quyết.
Vân Phi Dương cười lạnh không thôi.
Đại gia ngươi, để lão tử quỳ xuống còn giao tiền, hòa hòa khí khí giải quyết vấn đề đây à?
Bất quá.
Nội tâm của hắn kinh ngạc.
Một công tử ca Ngũ tinh Thành có thể mời đến hai Vũ Vương, mà hai tên kia vậy mà xưng hò còng tử nhà ta, nhìn qua còn trâu hơn cả người của Lục tinh Thành.
Hai tên Vũ Vương không phải hạ nhân, bọn họ chỉ làm khách khanh của Lam gia, nhận bổng lộc của người tự nhiên phải xuất chút công lực.
Vân Phi Dương nâng cằm nghĩ sâu tính kỹ, nói:
– Không tệ, xem ra ta phải xin lỗi, nếu không Thiết Cốt Thành không gánh nối.
Hai Vũ Vương cười.
Lam Vĩ Hàng nhướng mày, ngạo nghễ không thôi.
Không phải vênh váo nữa à?
Không phải được xưng là thiếu niên Thành chủ sao?
Tại trước mặt bản thiếu, vẫn là một tôm tép nhãi nhép!
Vân Phi Dương chắp tay, nói:
– Hai vị thấy thế này được không? Trước tiên mời vào trong, ta sẽ ngay trước bách tính toàn thành quỳ xuống tỏ thành ý.
Vân Phi Dương đề nghị vào thành quỳ xuống trước bách tính toàn thành, rất chân thành đế hai Vũ Vương rất hài lòng.
Kẻ này cũng là hạng người có thể duỗi có thể co, khó trách tuổi còn trẻ lại trở thành Thành chủ.
Dưới cái nhìn của bọn họ, biếu hiện của Vân Phi Dương rất sáng suốt, nhưng không có cốt khí, cũng không có thành tựu, cho nên không để hắn vào mắt.
Vũ Vương già hơn nói:
– Ý công tử như thế nào?
– Được.
Lam Vĩ Hàng cười lạnh nói.
– Để hắn trước bách tính toàn thành, quỳ xuống nhận lỗi bổn công tử đi.
Hắn từ đầu tính giết Vân Phi Dương, nhưng ngẫm lại không có ý nghĩa, nếu như trong thành trì hắn quản lý, trước bách tính toàn thành, hung hăng chà đạp tôn nghiêm hắn thì có ý tứ hơn giết hắn nhiều.
Mà nếu chuyện này truyền đi.