Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương - Chương 490
Mạnh Khải Đức chắp tay nói:
-Tháp chủ, lão phu từ khi nhập Chấp Pháp Tháp đến nay, thủy chung lo liệu chính nghĩa, từ trước tới giờ không pha tạp bất kỳ tư tâm gì, Vân Phi Dương đồ sát binh lính, chém giết Vũ Tòng, chứng cứ vô cùng xác thực, còn mời trừng trị!
Tháp chủ Chấp Pháp mở mắt, con ngươi đục ngầu hiện lên một tia lạnh lùng.
Hầu Tam thấy thế, thầm nghĩ:
– Tu vi Lão gia hỏa này lại mạnh lên không ít rồi!
Nhưng vào lúc này, lão đạo sĩ theo Hầu Tam đến CƯỜI nói:
-Ta nghe nói Vũ Vương chín quận đánh thành chủ Đông Lăng Quận trọng thương, mà hắn lại có một tầng thân phận khác, chính là nhạc phụ tương lai của Vân Phi Dương.
Mạnh Khải Đức lạnh lùng cắt lời.
-Đây cũng không phải lý do đồ sát binh lính!
-Móa nó!
Hầu Tam bạo thò nói:
-Cha vợ bị đánh, làm con rể có thế không bạo tấu à, lão gia hỏa như ngươi cả một đời không cưới nữ nhân, đương nhiên sẽ không hiếu rõ thân tình trong lúc này!
Mạnh Khái Đức đứng lên, phẫn nộ quát.
-Ngươi…
-Thế nào?
Hầu Tam nguýt hắn một cái.
-Ta đang nói thật, chẳng lẽ
Chấp Pháp Tháp các ngươi hiện tại mạnh đến mức không cho người nói chuyện?
Mạnh Khải Đức xém chút tức đến bốc khói.
– Đủ rồi.
Tháp chủ rốt cục mở miệng.
Âm thanh hùng hậu, phát ra uy nghiêm.
-Vân Phi Dương thân là Kiếm Vũ Song Vương, tham dự chiến tranh thế tục, đồ sát binh lính, đây là sai lầm.
Mạnh Khải Đức chắp tay nói:
-Tháp chủ, nhìn rõ mọi việc.
Tên này thật không có tư tâm?
Lừa quỷ!
Sau khi liên minh chín quận rút quân không bao lâu, hắn đã thu được thư do Môn chủ Thần Quyết Môn gửi tới, hắn cũng biết được Chu gia dâng lên không ít bảo vật, hi vọng Chấp Pháp Tháp nhanh chóng trừng trị Vân Phi Dương.
Chu Thiên Tê sợ.
Hắn sợ Vân Phi Dương trưởng thành tiếp, Quận Quốc của mình sẽ ngày càng nguy hiếm.
Cho nên không tiếc vận dụng số tiền lớn cống hiến cho Thần Quyết Môn, hi vọng Chấp Pháp Tháp đến giải quyết hắn, mình không có cách nào chèn ép thì mượn tay người khác, chiêu này hắn chơi đã rất nhiều lần.
Thần Quyết Mòn lấy tiền tài của người, Mạnh Khải Đức tự nhiên cũng phải xuất còng xuất lực, cho nên trong khoảng thời
gian này, đều lấy chuyện này ra bàn.
Đương nhiên, hắn thấy Vân Phi Dương đồ sát binh lính, chứng cứ vô cùng xác thực không thế nghi ngờ, chính mình chỉ đang chủ trì chính nghĩa, bảo trì đại lục.
Không biết tại sao.
Tháp chủ một mực không đáp lại.
Mà hôm nay mở miệng, hiển nhiên muốn định tội Vân Phi Dương!
Hầu Tam nói:
– Tháp chủ, pháp không ngoài nhân tình, đồ nhi ta tuy lỗ mãng, nhưng cũng vì thân nhân!
Thân là sư tôn, tự nhiên không thể nhìn Vân Phi Dương bị phạt.
Tháp chủ nói:
– Chuyện Vân Phi Dương song phương đều có cái sai, liên minh chín quận vần lạc nhiều võ giả cùng binh lính như vậy, coi như gieo gió gặt bão.
Mạnh Khải Đức ngạc nhiên
hô.
-Tháp chủ
Tháp chủ phất tay, cắt ngang hắn, tiếp tục nói:
-Còn về Vân Phi Dương cũng phải trừng phạt, chờ thi đấu thiên tài kết thúc, để hắn đi mảnh đất thí luyện chuộc tội.
-Cái gì?
Hầu Tam trừng to mắt.
Mạnh Khải Đức vốn đang phiền muộn chợt cười nói:
-Tháp chủ anh minh.