Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương - Chương 504
Chiến Tranh Chi Thần có thể cùng Vân Phi Dương xưng danh tam đại Chiến Thần, tất nhiên có tài bài binh bô’ trận xuất thần nhập hóa.
Gia Cát Cẩm lần nữa phân phối quân đội, việc đầu tiên muốn làm chính là huấn luyện những binh lính này, quân lính không chỉ dựa vào vũ khí hạng nặng, còn phải học được các loại trận pháp, như thế mới có thể trăm trận trăm thắng.
Cổng thành.
Nhìn binh lính dưới giáo trường đang luyện tập tẩu vị, Từ Phàm lo lắng nói:
– Thành chủ, nàng được không?
Trong lịch sử Vạn Thế Đại Lục, còn chưa từng xuất hiện qua nữ nhân thống lĩnh tam quân.
– Yên tâm đi.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta sẽ không nhìn nhầm.
Nói đùa.
Chính mình thống lĩnh Thiên Uy Quân tu vi bất phàm, kết quả bị Trấn Ma Quân của nữ nhân này diệt hết, nếu nàng không được, trên đời này không còn người biết đánh trận.
– Tốt.
Từ Phàm không nói thêm gì nữa.
Trong lúc vô tình quay đầu, xém chút hoảng sợ kêu to một tiếng, bởi vì chẳng biết lúc nào, bên cạnh đã xuất hiện một người bịt mặt toàn thân áo đen.
– Thành chủ.
Độc Hạt nói:
– Thiên Vũ Quận truyền đến tin tức, Đoan Mộc Nghiễm phát động quân biến, chém giết đại tướng Oa Diệu Vạn, chưởng khống toàn bộ Diệu Vạn Quân.
Hai năm qua hắn và Vũ Thanh Vũ sớm đã huấn luyện trăm tên binh lính có thành tựu, thực lực thậm chí viển siêu sát thủ Ám Bộ Giáp Tử hào.
Mà trước đây không lâu, bọn hắn được Vân Phi Dương chỉ thị, chui vào quận quốc xung quanh do thám tình báo.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương cần không phải sát thử hắn cần những người này có thế vì chính mình nghe ngóng tin tức, tiến hành truyền tống tình báo nhanh nhất.
Hiển nhiên.
Đã làm được rồi.
Hôm qua Thiên Vũ Quận mới phát sinh quân biến, ngày hôm nay tin tức đã truyền về.
Đối lại trước kia, tin tức này khẳng định rất khó truyền đến Thiết Cốt Thành, bởi vì Đoan Mộc Nghiễm nắm giữ quân quyền, triệt để phong tỏa tin tức.
– Quân biến?
Khóe miệng Vân Phi Dương lộ vẻ mỉm cười.
Xem ra đây là một cơ hội, có lẽ không cần một binh một tốt nuốt luôn Thiên Vũ Quận.
Tên này hứa hẹn với Gia Cát Cẩm không tấn công Thiên Vũ Quận, nhưng không có nghĩa hắn thì sẽ bỏ qua Quận quốc này, dù sao đây là một trong đồng lõa hại tu vi cha vợ hắn bị phế.
Thiên Vũ Thành.
Đoan Mộc Nghiễm vừa mới nắm giữ quân quyền, thu được một phong thư nặc danh, khi hắn nhìn xong thì cải trang, trong đêm ra khỏi thành, đi vào một sơn lâm tĩnh mịch.
– Đoan Mộc lão tướng quân.
Vân Phi Dương đi tới.
Đoan Mộc Nghiễm lạnh mặt nói:
– Vân Phi Dương, tôn nữ của ta đâu!
– Gia gia.
Gia Cát Cẩm từ chồ tối đi tới.
Đoan Mộc Nghiêm buông lỏng một hơi, nói:
– Lệ Hoa, tên này không có khi dễ con chứ?
– Lão tướng quân.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta cũng không có khi dễ tôn nữ của ngươi, thậm chí còn bổ nhiệm nàng là Đại tướng quân Thiết cốt Thành.
Đoan Mộc Nghiễm khẽ giật mình, vội vàng nhìn về phía cháu gái, Gia Cát Cẩm gật gật đầu.
Phủ thành chủ Thiên Vũ Thành.
Mạc Dư Sanh đi đi lại lại trong thư phòng, trong lòng giận dữ không thôi.
Hôm qua, đại tướng Oa Diệu Vạn do mình đảm nhiệm bị Đoan Mộc Nghiễm chém giết, binh quyền cũng rơi vào tay hắn, đối phương không đế Thành chủ như mình vào mắt mà.
Đổi lại trước kia.
Hắn khẳng định xuất thủ.
Đáng tiếc, trải qua trận chiến tại Thiết Cốt Thành, thương thế hắn đến nay chưa khỏi hẳn, tu vi chỉ còn lại ở mức Vũ tông.
– Đáng giận!