NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương - Chương 507

  1. Home
  2. Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương
  3. Chương 507
Prev
Next

Phải biết, thân phận Vân Phi Dương vô cùng cường hãn, khiến các quận quốc khác sợ hãi, nên bọn hắn không dám làm loạn.
Nhưng nếu hắn chết, đối phương sẽ bắt lấy cơ hội quy mô tấn công Đông Lăng Quận.
Đến lúc đó.
Đông Lăng Quận mất Vân Phi Dương sẽ bị san bằng, Thiên Vũ Quận chỉ sợ cũng phải gặp nạn.
– Toàn.
Đoan Mộc Nghiễm nói:
– Ngươi không tin Vân Phi Dương, nhưng phải tin con gái của ngươi.
Đoan Mộc Toàn khẽ giật mình.
Đoan Mộc Nghiêm thở dài:
– Mạc Dư Sanh sợ Đoan Mộc gia chúng ta công cao lấn chủ, thủy chung chèn ép, dù thời khắc Thiên Vũ Quận nguy cơ sớm tối, cũng không tin Lệ Hoa, chỉ cấp nàng 50 ngàn binh lực đi trấn thủ Đằng Ưng Thành.
– Dạng thành chủ này, Đoan Mộc gia chúng ta đi theo, sớm muộn sẽ bị hắn hại cửa nát nhà tan.
– Vân thành chủ không giống, biết được Lệ Hoa chính là thiên tài quân sự hiếm thấy, không để ý thân phận đang bị giam giữ của nàng, đồng thời còn ủy thác cho nàng danh phận Đại tướng quân thống ngự tam quân, đây mới là cầu hiền khắp nơi, Đoan Mộc gia ta đi theo hắn, coi như toàn tộc chiến tử, cũng không hối hận!
Đoan Mộc Toàn trầm mặc.
Nữ nhi của mình bị bắt, lại được phong làm Đại tướng quân, vẻn vẹn điểm này, đã để hân tin phục.
– Thiên Vũ Quận quá nhỏ, Lệ Hoa khó có thế thi triển quyền cước
Đoan Mộc Nghiêm đứng lên, chắp tay sau lưng nhìn về phía bầu trời ngoài cửa số, nói:
– Loại người như Vân thành chủ này, mới có thể mang đến sân khấu lớn cho nàng thể hiện ra chính mình.
– Phụ thân.
Đoan Mộc Toàn, nói:
– Ta hiểu rồi.
Lão gia tử là để cho mình kiên định tâm tính, thủy chung đứng bên phía Vân Phi Dương.
– Mảnh đất Thí luyện?
Vân Phi Dương ngồi trong thư phòng, trên mặt lộ vẻ mỉm cười, nói:
– Không phải tiểu thế giới do đám lão bất tử kia thành lập sao?
Thân là Chiến Thần, hắn nghe nói qua nơi này, thế giới bên trong tương tự Ma Giới, Ma Linh và Ma tộc cùng loại.
Mà hắn lại hiểu rõ tác dụng của mảnh đất đó hơn ngoại nhân, nó cho Võ giả Phàm Giới lí giải đặc tính Ma Giới cùng Ma tộc.
Mục đích là khi Ma tộc đánh đến, Võ giả Thân Giới không đủ dùng, thì sẽ để Võ giả Phàm Giới trở thành quân dự bị, nói trực tiếp là đến thời khắc mấu chốt, đưa võ giả phàm giới làm bia đỡ đạn.
– Nhân loại đáng thương, còn tưởng rằng Thần đang trợ giúp bọn họ phi thăng.
Vân Phi Dương lắc đầu.
Thần là tín ngưỡng trong lòng người bình thường.
Hắn lại biết Thần thực ra cũng giống như người, cũng có tư tâm, cũng có tham lam, cũng không hề bận tâm một bầy kiến hôi.
– Mảnh đất Thí luyện là Ngũ Hành Thần lấy một loại Bốn Nguyên Ngũ Hành nào đó khai mở, nếu như tìm được, dung nhập trong tiểu thế giới, chắc sẽ tiết kiệm được đại lượng còng sức.
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Trong hai năm qua, diện tích một phương thế giới Nghịch Thiên Quyết huyễn hóa ra đề cao theo tu vi, đã sắp bằng nửa Địa Sơn Trấn.
Nhưng vì thiếu khuyết Ngũ Hành tinh khiết, độ tinh khiết linh lực bên trong vô cùng yếu. Nếu như bỏ một loại Bổn Nguyên Ngũ Hành nào đó trong mảnh đất thí luyện vào tiểu thế giới, khẳng định nó sẽ đề bạt.
Ngũ Hành Thần lấy thần thông huyễn hóa ra một loại Bốn Nguyên Ngũ Hành nào đó vô cùng tinh khiết.
Tê tụ năm loại, phối hợp Âm Dương, có thể khiến linh lực tiểu thế giới càng thêm bàng bạc, cũng có thế khống chế thời gian.
Bất quá.
Vân Phi Dương mỉm cười, trong con ngươi lại trở nên âm lạnh.
Đi mánh đất thí luyện không có gì, dù sao hẳn đã từng giết không ít Ma tộc chính quy, Ma Linh làm thế nào hại hắn.
Khó chịu là.
Chấp Pháp Tháp là cái thá gì, dám định tội mình?
Ba.
Vân Phi Dương vồ bàn một cái, cười lạnh nói:
– Rất tốt, rất tốt, cái Chấp Pháp Tháp này đắc tội ta rồi!
– Sư đệ.
Liễu Nhu nhỏ giọng nói:
– Chấp Pháp Tháp tọa lạc ở khu vực trung ương Vạn Thế Đại Lục, là một tòa tháp chín tầng, mỗi tầng đều có một người chấp pháp, tu vi đều đến Vũ Hoàng.
– Mạnh như vậy?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Liễu Nhu nói:
– Phía trên chấp pháp, còn có tứ đại Trưởng lão đông nam tây bắc, tu vi đều là Vũ Thánh.
– Không phải chứ.
Vân Phi Dương ngây người.
Liều Nhu tiếp tục cười nói:
– Tu vi Tháp chủ Chấp Pháp, càng thâm bất khả trắc, căn cứ tư liệu trước kia mà đoán, có thể làm được vị trí này, tu vi chí ít cũng phải Vũ Thánh hậu kỳ, hoặc đỉnh phong!
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Mẹ nó chứ, Chấp Pháp Tháp quá mạnh, hiện tại hắn không phải đối thủ, trước chịu đựng, chờ có thực lực, lại hủy tòa tháp chín tầng kia.
Có thế để cho tên vô sỉ này tạm bó tay hết cách, cũng rất không dễ dàng!

Sau khi Vân Phi Dương dừng tiến công, sự kiện Thiên Vũ Quận cũng dần lạnh đi, Vạn Thế Đại Lục trở về bình tĩnh như trước, thi đấu thiên tài cũng chỉ còn hai tháng.
Rất nhiều Võ già cùng gia tộc khu vực xa xôi đã bắt đầu khởi hành tiến về Tổ Long Thành.
Vân Phi Dương không vội vã xuất phát.
Giờ phút này, hắn bắt đầu gấp, bởi vì Oanh Oanh đã rời đi hai năm rưỡi, đến nay còn chưa trờ về, cũng không tin tức.
Nàng đơn thuần như vậy, có thể bị người lừa gạt?
Có thể vừa vào sơn lâm, đã không phân rõ phương hướng mà lạc đường?
Vân Phi Dương càng suy nghĩ, tâm càng loạn, đành phải lệnh Độc Hạt cùng Vũ Thanh Vũ đi tìm hiếu. Mà vào lúc này, tác dụng mạng lưới tình báo đã thể hiện ra, vẻn vẹn năm ngày đãcó tin tức.
Độc Hạt đứng trong thư phòng, nói:
– Thành chủ, căn cứ thuộc hạ điều tra, ba năm trước Mục cò nương rời khỏi Đông Lăng Quận, khoác áo đen, tiến về Ngũ Tân Trấn.
Sự việc lâu như vậy còn có thể tìm hiếu, Mục Oanh mặc quần áo gì cũng biết, thật sự quá tài.
– Ngũ Tân trấn?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Đây không phải địa phương nãm đó mình chỉ huy đội tiên phong đi diệt Mãnh Hổ Trại à, Oanh Oanh đến đây làm gì.
Độc Hạt tiếp tục nói:
– Căn cứ dò xét, Mục cô nương mới vừa vào Ngũ Tán trấn, đã bị một tên du côn tên Lý Nhị Quỷ dây dưa, sau khí đánh bay hẳn, đã ra khỏi trấn.
Vân Phi Dương lạnh mặt, nói:
– Lý Nhị Quỷ?
Ngũ Tân trấn.
Lý Nhị Quỷ cứ như ngày bình thường, ngồi ở cửa thành, trong miệng cắn một ngọn cỏ dại.
-Hả.
Đột nhiên, hắn đứng lên.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 507"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Tháng 5 6, 2022
than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Tháng 10 25, 2021
huyết ngục ma đế bìa
Huyết Ngục Ma Đế
Tháng 2 25, 2024
Chiến Thần Điện Hạ- Giang Thần Lâm (Full)
Tháng 10 30, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com