Truyện Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương - Chương 511
Nữ nhân cúa minh đêu trớ vẽ đế Vân Phi Dương vô cùng hung phấn. Bất quả, tiệc vui chóng tản, Lám Chi Khẽ ở tại Thiết Cốt Thành vài ngày đã theo sư tỏn Mảu Đơn Thánh Quản rời đi.
Hoặc nỏi.
Hai người bị bà ta tách ra.
Nguyên nhản rất đơn giàn, nàng và Hầu Tam đjnh đánh cược, đò đé hai người phái đọ sức một phen tại thi đấu thiên tài.
Lãm Chi Khê đi. Vãn Phi Dương an bài sựviéc của Thiết Cốt Thành xong xuôi cũng lin quyết định tiến vẽ Tố Long Thành.
Vốn hãn muốn mang Mục Oanh cùng đi. nhưng có thế do bị nhốt thật lâu, lãm cho thế xảc tinh thản năng rã rời, muốn nghi ngoi một phen, cho nẻn không muốn đi cùng hãn.
Cũng dược.
Ván Phi Dương chí mang theo Lương Âm.
Vốn Lương Âm rất vui vl cuối cùng được đồng hành đơn đọc cùng hân, nhưng không qua bao lảu, trái tim nhỏ lại lạnh dãn.
Bời vì La Mục cùng đám người Diệp Nam Tu đuổi theo, nói muốn đi Tố Long Thành chứng kiến việc đời.
Như thế mà nói.
Vân Phi Dương dán một đám người tiến về Tổ Long Thành.
Trong ngày hân rời đi. Lảm Nhươc Hiên đứng trên thành lâu lấm bấm.
– Phi Dương, vinh dự Đỏng Lăng Quận dưa vào ngươi rồi.
Vản Phi Duong tham gia thi đấu thiên tái, lấy thân phận thiên tài Đỏng Lảng Quận, cho nẻn hãn thăng hay bại cũng đại biếu cho vinh dự Đông Lăng Quận.
Trưởc kia.
Lâm Nhược Hiên chí hy vọng thiên tài nhà mình có biếu hiện xuất sâc một chút tại thi dấu thiẻn tài, nhưng bày giờ Vân Phi Dương cường thế, để hàn nhìn thấy hi vọng đoạt mười vị trí đầu.
Dáng tiếc minh thụ thương, không cách nào cùng hàn tham dự.
Đông Lăng thành.
Hậu viện Trương gia. Trương Hâng đạt biết tin tức Vân Phi Dương xuất phát, trẽn mật hiện ra một nụ cười khố.
Quả nhiên, tên này không đến tìm mình giao đấu. bởi vi trong mât hân minh không có tu cách à?
-Ai.
Hân thớ dãi một tiếng.
Ba năm trước, hai người định ra ước định ba năm sau lại thư hủng, Truông Hăng thúy chung dốc lỏng tu luyện, hi vọng cổ thế báo thù rửa hận.
Nhung.
Trước đảy không lảu, Vân Phi Dương trờ v’ê Thiết Cốt Thành, cuồng giết Vũ Vương chín quận, hân mới hiếu mình thua vỡi hân một lãn, nhất định khỏng còn cơ hội cúng hân đánh một trận.
Cái gọi ưởc định cũng đã mất tác dụng, bòi vì so với yẻu nghiệt Kiếm Vũ Song Vương, mình yếu không tướng nổi.
TỐ Long Thành.
Thảnh tri thập nhị tinh duy nhất tại Vạn Thế Đại Lục, diện tích không khác gì Thiết Cốt Thành, nhưng đường bẽn trong lại rất rộng rãi bỗng phẩng, kiến trúc to lớn.
Một ngày nãy.
Bon người Ván Phi Dưong tới.
– Mẹ ta ơi.
Diệp Nam Tu cùng Hâc Mao vừa đi vảo, nhất thời há to mồm.
Trẻn đường phố có rất nhiều Võ giả. trong đám người không thiếu cuông giá cuơi hung thủ cuông đại, mà trôn không trung lại bay dầy Vũ Vương.
Loại nảy hình ánh đế bọn hân không dám nghi’ đến.
Vãn Phi Dương cũng có chút giặt mình, nhưng càng ngoài ý muốn là Tố Long Thành không có hạn chế cấm bay.
– Không hố lã mười hai tinh.
– Thật hùng ví a.
Ba người Diệp Nam Tu khiếp sọ không thòi.