NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sở Thiếu Quay Đầu, Ngày Ngày Ăn Vả - Chương 61

  1. Home
  2. Sở Thiếu Quay Đầu, Ngày Ngày Ăn Vả
  3. Chương 61
Prev
Next

“Con không làm chuyện đó. Con cũng không hiểu sao trong phòng mình lại có thuốc phá thai.”

Thẩm Vân Hạ thanh minh, giọng điệu vô cùng rõ ràng, rành mạch. Tuy nhiên, sự bình thản này của cô trong mắt mọi người chính là một kẻ máu lạnh vô tình, không có nhân tính.

“Vậy vỉ thuốc tránh thai này cô giải thích như thế nào đây? Không lẽ mọi chuyện chỉ là sự trùng hợp?”

Joyce ném chứng cứ vào mặt Thẩm Vân Hạ, lớn tiếng mắng chửi cô. Nếu không nói, người ta tưởng rằng chính cô ta mới là kẻ vừa bị mất đứa con chứ không phải Ngô Thần Thần.

“Không biết.”

Thẩm Vân Hạ lườm Joyce một cái rồi đáp cộc lốc. Từ lúc biết chuyện Ngô Thần Thần lên giường với Sở Mộ Bạch cho tới khi cô ta công khai mang thai con của anh, Thẩm Vân Hạ cô chưa từng có ý định hãm hại Ngô Thần Thần, có chăng chỉ là sự chán ghét mà thôi. Với Thẩm Vân Hạ, cô không muốn đau lòng vì một người đàn ông tệ bạc như Sở Mộ Bạch, do đó không quan tâm. Tiếc là, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.

“Thẩm Vân Hạ, cô đừng tưởng một câu ‘không biết’ thì có thể trốn tránh trách nhiệm. Người phụ nữ mưu mô, xảo quyệt như cô không xứng đáng ở trong căn nhà này.”

Joyce gián tiếp gợi ý cho ông Sở cách để trừng phạt Thẩm Vân Hạ. Cô ta tin rằng, với mức độ nghiêm trọng hiện tại của sự việc, Thẩm Vân Hạ khó tránh được liên quan. Giả sử nếu lúc này có Sở Mộ Nhiên ở đây, e rằng Thẩm Vân Hạ chỉ có nước mà ngậm chặt miệng, yếu ớt vẫy vùng.

Sau những lần bị bắt nạt vô tội vạ, Thẩm Vân Hạ đã học được cách chống trả. Cô đã không muốn đôi co nhưng đối phương lại cứ thích chọc vào chỗ ngứa của cô. Vậy thì… không cần nể nang gì nữa.

“Joyce, một vỉ thuốc tránh thai không thể nói lên được điều gì. Nếu tôi là người hãm hại Ngô Thần Thần, tại sao tôi còn giữ chúng lại để bị phát hiện? Không lẽ, đạo lý đơn giản như thế mà cô cũng ngu đến mức không nhận ra sao?”

“Thì… thì tại vì cô chưa kịp phi tang chúng.”

Joyce đuối lý đáp trả. Thẩm Vân Hạ nhìn cô ta diễn trò mèo mà bật cười, khinh thường ra mặt. Joyce chẳng qua cũng chỉ là một ả đàn bà bốc đồng mà thôi, không hơn không kém.

Ngồi bên cạnh ông Sở, bà Ân Hiểu Cầm không nói gì, chỉ lấy khăn tay chấm nước mắt. Vốn dĩ, bà muốn con cháu đầy đàn nhưng e là nguyện vọng đó còn xa xôi lắm.1

“Vân Hạ, bố biết là Sở Mộ Bạch không phải là một người chồng tốt. Nhưng mà… con cũng không nên làm ra những chuyện mất nhân tính như thế này.” Ông Sở nhìn cô với ánh mắt vô cùng thất vọng, buông một tiếng thở dài thườn thượt.

Nghe mọi người công kích Thẩm Vân Hạ, Sở Mộ Bạch suy nghĩ một hồi rồi mới lên tiếng:

“Con nghĩ không phải cô ấy làm đâu. Thứ nhất, chẳng ai ngốc đến nỗi giữ lại chứng cứ phạm tội trong phòng mình, còn để ngay chỗ dễ nhìn thấy nhất nữa. Thứ hai, Thẩm Vân Hạ cô ấy đang muốn ly hôn, thứ cô ấy cần là quyền nuôi dưỡng hai đứa trẻ, vì vậy việc Ngô Thần Thần có mang thai hay không cũng không ảnh hưởng đến cô ấy. Chuyện này nên xem xét rồi điều tra lại thì hơn.”

Tất cả mọi người đều bị thuyết phục bởi những lời Sở Mộ Bạch nói. Joyce tức lắm nhưng không thể làm được gì, đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Ông Sở cũng xuôi theo, khẽ gật đầu rồi đi lên phòng. Còn Thẩm Vân Hạ thì mở to mắt nhìn Sở Mộ Bạch, không tin vào những gì mình vừa nghe được.

“Anh ta đang đứng về phía mình ư?” Thẩm Vân Hạ nghiêng đầu tự hỏi.

Lần này cũng như lần trước, Thẩm Vân Hạ không hy vọng bản thân sẽ được người khác giúp đỡ. Trong nhà họ Sở, cô thấy mình là một kẻ lập dị, bị mọi người xa lánh. Bất kể là cô làm đúng hay sai, người có tội luôn luôn là cô. Vì thế, ngay cả khi mình bị vu oan, Thẩm Vân Hạ cũng chẳng tha thiết mà phản bác, thái độ vô cùng hờ hững, dửng dừng trước những lời buộc tội. Tuy vậy, so với những gì Sở Mộ Bạch đã đối xử với cô, Thẩm Vân Hạ cũng không lấy làm cảm kích.

Không muốn nằm yên trong bệnh viện nghỉ ngơi, Ngô Thần Thần lén trốn ra ngoài, tìm đến nhà Sở Mộ Bạch. Ả ta muốn nhân cơ hội này, tìm một kẻ chết thay mình.

Ông Sở vừa đi lên lầu, Ngô Thần Thần bước qua bậc cửa, trước sự ngạc nhiên của tất cả những người ngồi trong phòng khách. Joyce nhếch mép cười, Thẩm Vân Hạ chẳng màng đến sự xuất hiện của người bạn thân “đã cũ” này còn Sở Mộ Bạch thì thấy hối hận khi vướng phải một người phụ nữ phiền phức như thế.

Dù tình hình đã dịu đi đôi chút nhưng Thẩm Vân Hạ không có ý định thỏa hiệp, nhìn vào mặt Sở Mộ Bạch mà chửi: “Sở Mộ Bạch, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh chịu dùng não để suy nghĩ nhưng không vì vậy mà tôi cảm ơn đâu. Nếu không phải anh là người phóng đãng, làm gương xấu cho con nên mới xảy ra những chuyện như thế này.”

Thẩm Vân Hạ tức giận, một hơi trút hết những bực dọc trong người lên Sở Mộ Bạch. Với cô, Sở Mộ Bạch có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội. Thẩm Vân Hạ vốn nghĩ, giả sử Sở Mộ Bạch không xuất hiện trong cuộc đời của cô, những phiền phức này cũng không kéo tới.

“Tôi…”

Đối diện với Thẩm Vân Hạ, Sở Mộ Bạch đột nhiên cứng họng, không sao diễn tả được thành lời. Nếu là ngày thường, có lẽ Sở Mộ Bạch đã tặng cho cô một bạt tai để cảnh cáo. Tuy nhiên, những lời Thẩm Vân Hạ nói hoàn toàn đúng, cộng thêm việc anh vừa mất một đứa con, cảm xúc của Sở Mộ Bạch vô cùng hỗn loạn.

“Sở Mộ Bạch, anh yêu ai tôi không cần biết, lên giường với ai cũng được, tôi không quan tâm. Nhưng mà anh làm ơn xử lý mọi rắc rối anh gây ra cho đàng hoàng, đừng ảnh hưởng đến tôi. Tôi không rảnh để suốt ngày làm công cụ cho người ta chỉ trích, vu khống đâu.”

Sở Mộ Bạch im lặng. Anh vốn nghĩ sau khi mình đã dứt khoát nói với bố không muốn níu kéo cuộc hôn nhân này, mọi chuyện sẽ trở lại như trước. Nhưng không, một lần nữa, nhà họ Sở lại bị xáo trộn bởi những hệ lụy do anh gây ra.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 61"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com