Sở Thiếu Quay Đầu, Ngày Ngày Ăn Vả - Chương 97
Lê Tử Sách đi bằng cửa sau, thành công qua mắt Sở Mộ Nhiên.
***
Vừa nghỉ trưa, Thẩm Vân Hạ nhận được cuộc gọi từ Đặng Tư Thành. Anh hẹn cô đi ăn, cũng lâu lắm rồi hai người không gặp mặt.
“Vậy anh đợi em nhé!”
“Em biết rồi.”
Chiều hôm đó, Thẩm Vân Hạ tan làm thì dẫn hai đứa nhỏ tới gặp Đặng Tư Thành. Trong bữa ăn, hai người họ vui vẻ trò chuyện, vô cùng thoải mái như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
“Sắp tới anh sẽ sang nước ngoài định cư.”
“Sao lại đột ngột như vậy?”
“Thì… anh muốn đổi môi trường sống xem sao. Hơn nữa, ở đây cũng không còn gì để anh lưu luyến.”
“…”
Thẩm Vân Hạ muốn giữ Đặng Tư Thành ở lại nhưng cô không biết nên mở miệng như thế nào.
“Anh…”
“Mẹ ơi, con muốn ăn món kia.”
“Để mẹ gắp cho.”
Rốt cuộc tối hôm đó, hai người vẫn không thể bày tỏ hết nỗi lòng của mình. Giữa họ dường như có một sự ngăn cách gì đó, không thể tiến lại gần. Trước khi chia tay với Đặng Tư Thành, Thẩm Vân Hạ hỏi anh:
“Vậy… khi nào thì anh đi?”
“Ba ngày nữa.”
“Nhanh vậy à? Thế hôm đó… em sẽ đến tiễn anh.”
“Cũng được.”
Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng cũng đến giờ Đặng Tư Thành lên máy bay. Anh giương mắt tìm trong đám đông xa lạ nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Thẩm Vân Hạ đâu. Có lẽ… cô không đến.
“Đi thôi!”
Đặng Tư Thành lên máy bay, trong lòng vẫn lưu luyến không nguôi. Dù muốn được gặp cô lần cuối nhưng xem ra hai người họ không có duyên phận.
Thẩm Vân Hạ định ra sân bay tiễn Đặng Tư Thành thì hay tin mẹ bị ốm, cô phải về đó chăm sóc. Kết quả khi Thẩm Vân Hạ tới nơi, máy bay đã cất cánh, cô ủ rũ đi về.
“Xem ra… mình lại thất hứa nữa rồi.”