NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sống Lại Thành Trắc Phi - Chương 3

  1. Home
  2. Sống Lại Thành Trắc Phi
  3. Chương 3
Prev
Next

Dụ vương đắm chìm trong việc ta là cứu tinh của hắn, căn bản không để ý đến Thẩm Nguyệt Thư, chỉ là kích động nhìn ta, ngữ khí dịu dàng: “Vãn Vãn, hôm đó nàngkhông từ mà biệt, không nghĩ tới là muốn tới kinh thành.”

“Nàngnói, chúng ta cuối cùng chỉ là hữu duyên vô phận, nhưng bây giờ xem ra, nàngvà ta lại có duyên phận rất sâu, nhất định là phải cùng nhau chung sống.”

Dụ vương kích động cầm tay của ta, ta vụng trộm nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Thẩm Nguyệt Thư, trong lòng thoải mái cực kỳ.

Nàng muốn nắm ta ở trong lòng bàn tay, nếu ta chỉ là một thị thiếp bình thường, Dụ vương đối với ta tình cảm không sâu, không thoát đượcviệcbị Thẩm Nguyệt Thư ức hiếp.

Nhưng bây giờ thì lại chưa biết được.

Ta chỉ là yên lặng rơi lệ, cũng không đáp lại, Dụ vương thấy ta thương tâm, ngữ khí cũng càng thêm ôn nhu: “Vãn Vãn, đây là thế nào?”

Thẩm Nguyệt Thư ở một bên nắm chặtchiếc khăn trong tay, nét mặt miễn cưỡng: “Vương gia, Trí Vãn là tiểu muội của thần thiếp, thần thiếp nhớ nhung người nhà, cố ýviết một lá thư xin để tiểu muội đến kinh thành, nhưng không ngờ, tiểu muội vậy mà lại không biết xấu hổ, câu dẫn vương gia…”

Dụvương nghe xong, sắc mặt có phần lạnh nhạt. Khi đó, hắn muốn đưa ta về kinh thành, nhưng ta biết, vận mệnh của mình không thể tự quyết định. Dụ Vươnglén lút hỏi Nguyệt Nha, và theo chỉ thị của ta, Nguyệt Nha đương nhiên sẽ nói cho hắn biết rằng ta không thể tự mình quyết định.

Lúc này dược tính trong người hắn đã hết, tinh thần trở nên minh mẫn, tự nhiên cũng hiểu được trong này có sự tình ẩn khuất, nhìn Thẩm Nguyệt Thư bằng sắc mặt không tốt cho lắm, nếu không phải bận tâm đếnđứa bétrong bụng Thẩm Nguyệt Thư, chỉ sợ sẽ khôngđể yên chuyện này.

“Ta cùng Vãn Vãn sớm đã quen biết, ta vốn muốn mang Vãn Vãnvềphủ, nhưng nàng không đồng ý, bây giờ vẫn nêncảm ơnVương phi.”

Thẩm Nguyệt Thư nghe nói như thế, sắc mặt tái nhợt khó coi, lời này của Dụ vương, rõ ràng là đã biết tất cả mọi chuyện.

Nàngtasiết chặt khăn tay trong tay, gần như sắp vặn nát, nhưng vẫn phải nói:

“Vương gia quá lời, nếu vương gia đã sớm có ý đối với muội muội, không ngại nạp làm thiếp…”

“Không.”

Dụ vương khoát tay ngắt lời nàngta, thâm tình nhìn qua ta, đáy mắt tràn ngập ý cười: “Vãn Vãn không muốn làm thiếp, ta sẽ đi gặp Hoàng thượng xin chỉ, lập Vãn Vãn làm Trắc Phi.”

Ta ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Dụvương, trong mắt là sự ngạc nhiên, cảm kích và vui sướng.

Lúc này, ta mới nhận ra Thẩm Nguyệt Thư vẫn đang đứng bên cạnh, cơ thể ta không khỏi run lên một chút, ta cúi đầu, nước mắt rơi xuống, ướt đẫm mu bàn tay củaDụvương:

“Không, Vãn Vãn thân phận hèn mọn, không xứng làm Trắc Phi của vương gia.”

Thẩm Nguyệt Thư không khỏi nhẹ nhàng thở ra: “Vương gia, tiểu muội của thần thiếp chỉ là thứ nữ, làm thiếp thất của vương gia đã là trèo cao. Trắc Phi? Thật sự là không hợp quy củ.”

Dụ vương giận đến tái mặt, cũng không trả lời Thẩm Nguyệt Thư, chỉ là ngữ khí lạnh lùng: “Vương phi có thai, nên chú ý an thai, những sự tình này không cần Vương phi quan tâm.”

Thẩm Nguyệt Thư còn muốn nói gì đó, nhưng Dụvương nhìn nàng bằng ánh mắt sắc bén, ánh mắt lạnh lùng đến mức khiến nàngtakhông dám mở miệng thêm nữa.

Sau khi Thẩm Nguyệt Thư rời đi, Dụ Vươngôm ta vào lòng, đưa tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt ta. Hắn nhìn ta, đôi mắt đầy sự thương xót và lo sợ:

“Vãn Vãn, may mà nàngđã quay lại bên ta, ta không dám nghĩ nếu không có những sự cố này, người bên cạnh nàngsẽ là một người khác.”

“Ngày đó Nguyệt Nha nói nàngkhông thể tự quyết định, ta chỉ thấy rất đau lòng, nhưng ngàngđột ngột bỏ đi, giờ nghĩ lại, ta thật sự sợ hãi.”

Ta nằm trong vòng tay của Dụ Vương, ánh mắt sáng tỏ nhưng giọng nói lại run rẩy dữ dội:

“Nếu biết chàngsẽ là người đó, ta sao lại bỏ chạy? Những ngày qua, nghĩ đến việc kiếp này không thể gặp lại chàng, Vãn Vãn cảm thấy tim mình như bị d.a.o cắt.

Nhưng ta chỉ là mộtthứ nữthấp kém, không thể bảo vệ di nương, đành phải nghe theo lời của mẫu thân vàtỷ tỷ.”

Ta nhẹ nhàng ngẩng đầu, cố gắng kiềm chế không để tiếng nấc bật ra, nhưng nước mắt vẫn không thể ngừng rơi:

“May mà trời thương xót, ta và vương gia còn có thể gặp lại. Vãn Vãn đã hài lòng rồi, không dám cầu xin thêm gì.”

Ta cúi đầu, đầu dựa vào vai Dụ Vương, giọng nói như thì thầm:

“Thế này là tốt rồi, giờ Vãn Vãn rất hài lòng…”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 3"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com