Sự lựa chọn của em chỉ có thể là tôi - Chương 13 Nói hôn là hôn
Chương 13: Nói hôn là hôn
Cả người Lâm Sa ngây dại.
Cô ngây ngốc nhìn khuôn mặt tuấn tú đột nhiên phóng đại gần trong gang tấc, bối rối trong chốc lát, mới giật mình nhận ra mình bị anh hôn!
Cằm bị anh dùng tay nắm chặt, đầu ngón tay ấm áp căn bản không dùng sức được, cô lại giống như bị giam cầm, thân thể cứng đờ không thế động đậy.
Cỏ bỗng nhiên phát ra một tiếng ngâm nhẹ, xong lập tức bị âm thanh của mình dọa sợ, người phát ra loại âm thanh này là cò sao?
Khuôn mặt Lâm Sa ửng đỏ, giơ tay muốn đẩy anh ra.
Nhưng anh lại bá đạo ôm cô vào lòng, nghiêng đầu hòn cô gần hơn.
Đầu lưỡi mang theo mùi thuốc lá, mang theo hơi thờ chiếm hữu của người đàn ông, quấy cho khiến lòng cô hoảng loạn, cò chỉ có thể xấu hổ trốn đông trốn tây, lảng tránh lửa nóng của anh.
Thật lâu sau, ánh mắt anh chớp động, cuối cùng lại hôn mạnh một cái, mới chậm rãi
rời khỏi cánh môi cô, hơi thở hổn hến nhìn xuống cô.
Khuôn mặt xinh đẹp thất thần trong chốc lát, bời vì mặt dán sát ớ khoảng cách gần nên kính mắt dời vị trí, lộ ra đôi mắt trong veo, lõng mì dài chớp chớp, hai má đỏ ửng đáng yêu, mỏi bị hôn hơi sưng, cô mớ miệng cố gắng hồ hấp, ngực phập phồng.
Hàn Lâm Quân buông lỏng eo cô, lui về phía sau một bước, khóe môi hơi giương lên nhìn cô, nói: “Em thế mà… khỏng biết hỏn môi?”
Anh cho rằng cô đã có bạn trai, cho dù thân thể vẩn còn trong sạch, nhưng khi haỉ người yêu nhau ở cùng một chỗ, không khí và cảm giác đến rồi, hôn một cái không phải chuyện rất bình thường sao? Nhưng phản ứng của cô lại ngây ngô, tựa như vừa rồi là nụ hồn đầu tiên của cô!
Điều này làm cho anh có chút ngoài ý muốn, cũng có chút mừng rỡ, trong lòng thì khinh bỉ người bạn trai cũ của cỏ rốt cuộc có phải có vấn đề hay không, thế mà lại không đụng vào cô…
Lâm Sa dần dần tỉnh táo lại, vộỉ vàng giơ tay nâng kính lên, ngước mắt thấy được nụ
cười bên môi anh, cô vừa tức vừa xấu hố, nói: “Anh…” Sao lại quá phận như vậy, nói hôn liền hôn?
“Tòi cái gì?” Anh nhướng mày, ngữ khí lười biếng hỏi lại.
Lâm Sa giơ tay lên lau môi, muốn xóa đi hơi thờ của anh trên môi, nhưng hơi thờ kia giống như khắc ở phía trên, mặc kệ cỏ lau như thế nào cái loại cảm giác nóng bỏng vừa mềm vừa tê dại này cũng khỏng xóa đì được.
Anh lạỉ nhếch môi cười, trong lòng cô lạì cảm thấy anh giống như tên biến thái, ăn vụng còn không lau miệng, đứng một bên chê cười cô, cô không chút nghĩ ngợi, giơ tay đánh vào má anh–
“Bang…” Cái tát rơi vào chính giữa má trái Hàn Lâm Quân, cú tát khiến đầu anh hơi quay, nụ cười trên mặt biến mất, thay vào đó là một chút kinh ngạc.
Hàn Lâm Quân quả thực khỏng nghĩ tới cô sẽ ra tay với mình cho nên không phòng bị, bên má bị tát một cái liền hiện lên dấu năm ngón tay đỏ tươi.
Anh không dám tin nhìn lại cô, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy ngạc nhiên tức giận nhìn chằm chằm cồ.
Lâm Sa cũng có chút sợ, đánh xong liền rút tay về, vẻ mặt phòng bị mà nhìn chằm chằm anh, đánh bạo nói: Tà… là anh quá phận trước!”
“Đêm đó em ờ trong lòng tôi hưởng thụ cả đêm chính là em, bây giờ tôi chỉ hôn một cái đã là quá đáng sao?”
“Lám Sa trong nháy mắt lạỉ đỏ mặt, nói không ra lời, chí có thể trừng mắt nhìn anh.
Hàn Lâm Quân gìơtay, dùng ngón tay chậm rãi vuốt ve cái má vừa bị đánh, tuy rằng không phải rất đau, nhưng cuộc đời lần đầu tiên bị nữ nhân lần đầu bị phụ nữ đánh nên anh có chút không cam lòng nói: “Nếu như em có thai, đứa nhỏ này tôi cũng có phần, tôi là cha của nó!”
Lâm Sa sửng sốt.
Hai tay anh đút túi, nhìn chằm chằm cô, gằn từng chữ: “Đến lúc đó, chúng ta kết hôn, tôi sẽ cho em một gia đình hoàn chỉnh, cho đứa nhỏ một mái ấm hạnh phúc.”