Sự lựa chọn của em chỉ có thể là tôi - Chương 18 Lý do từ chối
Chương 18: Lý do từ chối
Lâm Sa sửng sốt một lúc, đột nhiên cảm thấy tai mình ù đi, giọng nóì quen thuộc này chính là…
“Hàn tổng…?”
“ừ.” Hàn Lâm Quân từ đầu dây bén kia nghe cô nhận ra ngay giọng nói của anh, lòng mùng rỡ, anh giơ tay kéo cổ áo sơ mi, khoé mòi nhếch lên: “Nhận được hoa rồi chú?” Anh lại kiên nhẫn hỏi một lần nữa.
“Hoa này là anh gửi à?” Cô nhìn bó hoa hồng to tròn đang nớ rộ bên cạnh, quyến rũ đến khó cưỡng, cám thấy hơi ngạc nhiên.
“Vậy là em đã nhận được nó rồi à?” Anh cười nhẹ: “Em có thích nó khồng?”
Cô nhặt tờ giấy màu hồng trên bàn lên, hiện ra năm chữ ‘Ngày theo đuổi đầu tiên1, nhìn thấy nó cô ngơ ngác: “Hàn tổng, tôi không hiểu ý định của anh cho lắm.”
Hàn Lâm Quân nén cười, nhíu mày: “Ý định? Tôi tướng hôm qua tôi đã nói rõ ràng với em rồi.” Anh bình tĩnh nói: “Mục đích cuối cùng của tôi là kết hòn, nhưng em lại nói muốn hẹn hò trước, xác định có tình cảm mới xem xét đến việc kết hôn. Và bước đầu trong
quá trình hẹn hò là theo đuổi, phải không?”
Lâm Sa đưa tay lên trán xoa xoa, cảm thấy hơi chóng mặt: “Quá trình là như vậy, nhưng..”
“Em không để tôi theo đuổi em à? Làm sao tỏi có thể khiến em yêu tỏi được?”
Lâm Sa lập tức im lặng: “Nhưng ngài Hàn, tôi cũng có quyền từ chối đúng không? Tòi phải chấp nhận tất cả những người theo đuổi tòi sao?”
“Lý do.”
“Lý do?”
“Lý do từ chối tôi.” Giọng nói của anh vẩn nhẹ nhàng: “Là vì bạn trai của em sao? Em không nói cho anh ta biết chuyện xảy ra đêm đó sao? Không biết phải nói như nào? Nếu vậy thì tôỉ sẽ nói cho anh ta biết là em đã là người của tòi rồi.”
“(OoO)!” Lâm Sa trợn tròn mắt, Hàn tổng có phải đã điên rồi không?
“Không phải!”
Bị cồ lớn tiếng ngắt lời, Hàn Lâm Quân cũng dừng lại một chút rồi hỏi: “Không phải cái gì? Nói rõ đi, không phải là do bạn trai của em sao? Em đã nói cho anh ta biết à? Hay
là…”
Lâm Sa cẳn môi, khuôn mặt cô cứng đờ và có chút xấu hổ, bạn trai cúa cô? Anh ta đã sớm bỏ mặc cô để đi cùng với một cô gái xỉnh đẹp và giàu có!
Còn cô thì sao? Cô không chỉ bị phản bội trong tình yêu mà còn dửng dưng mất đi trinh tiết của mình. Chỉ cần nghĩ đến điều đó, cô lại cảm thấy tủi thân. Nên không thích sự “theo đuổi” mạnh bạo của Hàn Lâm Quân một chút nào.
Đàn ông đều như vậy, chỉ quan tâm đến bản thân mình mà không nghĩ đến cảm xúc của người khác, nghĩ rằng phụ nữ sẽ dề phục tùng và không biết cách phản kháng sao?
Hàn Lâm Quân chờ đợi rất lâu mà không thấy cô trả lời, đang định hỏi lại: “Lâm Sa…”
Lâm Sa khịt mũi, khuồn mặt xinh đẹp trớ nên lạnh lùng, nói: “Hàn tổng, việc tồi từ chổi anh không liên quan gì đến bạn trai của tôi, cho dù tôi không có bạn trai cũng không có nghĩa là tôi sẽ chấp nhận việc anh theo đuổi tôi. vẫn như những lời tôi đã nói ngày hôm qua, tôi sẽ không hủy hoại cuộc hôn nhân của mình chỉ vì sai lầm đém hôm đó. Nếu Hàn tổng chỉ muốn tìm đại một người để kết hôn,
tôi tin rằng chỉ cần anh đăng tin tức này lẻn báo thì nhất định sẽ có nhiều cô gái xuất sắc hơn tòỉ ứng tuyển. Tạ ì sao lại phải ép tỏi như thế? Tôi chỉ muốn an phận làm việc tại khách sạn Kinh Hoa này mà thôi.”
Kỳ thật cồ cũng không hiếu được, đây chỉ là tình một đêm, cô cũng khống muốn kiện tụng gì, sao vị giám đốc đường hoàng này lại nhất quyết lấy cô về làm vợ?
Cho dù… cho dù cô thực sự đang cân nhắc khả năng có thai, thì không phảỉ nên đưa cô đi phá thai để tránh việc cô đến nhà làm phiền sao? Tại sao lại chủ động đề xuất kết hôn?
Nói rằng đã yêu cô, muốn cô làm tình nhân cũng không đúng, chưa từng nghe nói lại có người đì tìm nhân tình để kết hôn cả…
Cô biết mình có hơi quá đáng, nghe xong, Hàn Lâm Quân nhất thời khồng trả lời, đầu dây bên kia chí có tiếng thớ nhẹ chứng tỏ anh vẳn còn ờ đó. Cồ bắt đầu lo lắng liệu đối phương có tức giận không, nếu tức giận liệu cồ có gỉữ được công việc của mình không?
Vì đối phương chưa cúp máy nên cô cũng không dám cúp máy, cứ thế hai người im lặng một lúc, cho đến khi…
Anh thấp giọng hỏi: “Buổi chiều tan làm lúc mấv giờ?”