Sư phụ tôi là thần tiên - Chương 273
Muốn đến hồ, phải đi xuyên qua một rừng cây nhỏ, đột nhiên Dương Bách Xuyên nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng uyến chuyến vang lẻn từ phía sau lưng anh.
Trong lòng anh vô cùng vui vẻ, nhớ rõ hôm qua tăm rửa, Viên Kim Phượng có nói sẽ đến hồ Tiên Nữ tằm rửa cùng anh.
Lần này anh không quay đầu lại, trong lòng vui sướng, tiếp tục đi lên phía trước. Tiếng bước chân nhẹ nhàng uyển chuyến không nhanh không chậm đi theo anh.
Sau khỉ đến hồ Tiên Nữ, Dương Bách Xuyên muốn cố ý dọa Viên Kim Phượng, đứng ớ bên hồ, cười áo trên người xuống. Lúc này mới đưa lưng về phía sau cười hì hì, nói: “Chị Kim Phượng, chị còn không lên tiếng, em sẽ cời quần ra đó, ha ha ha!”
Vừa dứt lời, phía sau vang lên một tiếng cười, nhưng lại không phải của Viên Kim Phượng.
Dương Bách Xuyên quay người lại, thấy được ở trên tảng đá lớn cao gần 3 mét, cách anh tám chín mét, có một người phụ nữ trung niên đứng ở đó. Người này tầm ba mươi mấy tuối, ăn mặc có chút quái dị, quần áo trên người toàn màu đen, trang điếm giống như dân tộc thiếu số.
Diện mạo quyến rũ, hai quầng thâm mắt đen nhánh, trẽn mõi bỏi một lớp son dày, nhìn qua giống như vừa uống máu, cho anh một loại cảm giác u ám.
“Cô là ai?” Dương Bách Xuyên nheo mắt lại, hỏi một câu.
“Ha ha ha, không ngờ còn là một tên phong lưu, cơ bắp không tồi, em trai có thế gọi chị là chị La Sát.” Nói xong, cô ta vươn lưỡi liếm môi, đột nhiên thả người nhảy xuống từ trên tảng đá cao 3 mát, vững vàng đứng trước mặt Dương Bách Xuyên.
“Cô là võ cổ giả?” Dương Bách Xuyên cảm nhận được khí huyết dày đặc từ trên người cô ta. cầm quần áo lên mặc vào, anh không hy vọng dáng người mạnh mẽ của mình bị bà cô già này nhìn.
Người phụ nữ tự xưng là La Sát, nở nụ cười thẹn thùng nói: “Em trai nhỏ, cậu chính là Dương Bách Xuyên đúng không? Thật không dẻ tìm được cậu!”
“Muốn gì?” Trong lòng Dương Bách Xuyên cũng đoán được mục đích cô ta đến đây, trong lòng càng thêm lạnh lẽo. Đây là quê nhà, không ngờ nữ võ cố này có thế tìm được quê quán của anh, điều này làm cho đáy lòng của Dương Bách Xuyên dâng lên một cảm giác nguy hiểm.
Từ khí huyết có thể thấy được có lẽ công lực của người phụ nữ này còn cao hơn cả Minh Kình, Ám Kình.
Theo lời của Trần Thất Tiên, võ cố giả cảnh giới Ám Kình rất ít, có lẽ trong một ngàn võ cổ giả Minh Kình mới ra được một Ám Kình, bước vào Ám Kình mới được coi là võ cổ giả chân chính, thực lực vô cùng to lớn khủng bố.
Từ khí huyết của người phụ nữ trước mắt, Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được, cô ta rất mạnh, nói về thực lực có lẽ tương đương với anh, hoặc mạnh hơn anh một chút.
Chỉ nghe thấy người phụ nữ này cười ha ha: “Em trai nhỏ, nếu cậu biết chị đây là võ cố giả, cũng hiểu mục đích tôi tìm cậu đúng không?”
“Cô muốn phương pháp luyện đan trên người tôi? Nói thật cho cô biết, trên người tôi không có phương thuốc đan Tiểu Bồi Nguyên. Có người cố ý tung ra tin tức trên người tôi có đan Tiếu Bồi Nguyên.” Dương Bách Xuyên nhìn cỏ ta, nói.
“Mày cảm thấy tao sẽ tin lời mày nói? Bớt nói nhảm, giao phương pháp luyện đan ra đây, tao sẽ cho mày chết toàn thây. Nếu khỏng đừng trách tao tàn nhẩn, tao biết nhà mày còn có bà có nội và cô em gái như hoa như ngọc.” Người phụ nữ La Sát cười ha ha, uy hiếp Dương Bách Xuyên.
“Tìm chết Dương Bách Xuyên giận dữ, bà nội và em gái chính là vảy ngược của anh. Người phụ nữ không biết sống chết này dám dùng bà nội và em gái uy hiếp anh, điều này đã xúc phạm đến vảy ngược của anh.
Lập tức giận dữ hét lên, tung ra một quyền lao thẳng về phía người phụ nữ, vận chuyến chân khí toàn thân, dưới tay không chút lưu tình.
“Hừ – Rác rưởi không biết sống chết.” Người phụ nữ La Sát nhìn thấy Dương Bách Xuyên tấn công, hừ lạnh, hai tay bên hông vung lên. Ngay sau đó trong tay xuất hiện hai thanh loan đao dài một thước, chém về phía tay của Dương Bách Xuyên, tốc độ cực nhanh, giống nhưtia chớp.
Dương Bách Xuyên không ngờ người phụ nữ kia lại mang theo đao trên người, trong lòng vô cùng hoảng sợ, muốn thu tay lại nhưng đã muộn.
Lúc này, hy vọng duy nhất của vũ khí đối phương là mượn nhờ chân khí.
Dương Bách Xuyên biết chân khí của Tu Chân giả và nội lực của cổ võ giả tuy đều là lực lượng nhưng về chất lượng lại khác biệt một trời một vực.