NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sự Trả Thù Của Mẫu Đơn - Tường Lam (Truyện Full) - Chương 188

  1. Home
  2. Sự Trả Thù Của Mẫu Đơn - Tường Lam (Truyện Full)
  3. Chương 188
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Sự Trả Thù Của Mẫu Đơn – Tường Lam (truyện full)

Tác giả: Diên Vĩ Đỏ

Thể Loại: Ngôn Tình, Báo Thù

Chương 188 Mùa Thu ở Paris Có Gì Đẹp

Cuối cùng, sau chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau. Hai đứa nhỏ đã bình an chào đời.

Sáu năm qua, cô vẫn sống trong thành phố này, một cuộc sống yên bình không lo không nghĩ, chỉ biết ăn, chơi và ngủ cùng con, không có công việc. Một cuộc sống mà hàng tỉ người trên Trái Đất này mơ ước. Cho tới mấy tháng trước, cô tình cờ thấy bản tin chủ quán này muốn sang nhượng mặt bằng, cô mới nảy ra suy nghĩ mua lại quản, buôn bán để tiêu khiển thời gian. Thế mà, nhờ cái quyết định đó lại gặp Thần Hạo. Cuộc gặp này quá bất ngờ và đột ngột, Tuyết Vũ nhất thời không biết nên đối diện thế nào.

Cô cứ đứng thừ ra đó, hồi lâu mới trấn tĩnh lại, cổ gắng điều chỉnh cảm xúc. Trốn tránh được một lần chứ đấu thể tránh được mãi, dù sao người ta tới uốngcô, lại còn nghe có gọi chúng là con, người thông minh như anh có thể đoán ra cũng không có gì lạ. Có cũng không có ý định giấu giếm anh. Cho dù có giấu, một khi Thần Hạo đã nghi ngờ, anh sẽ có cách tìm ra câu trả lời đúng.

Thần Hạo kích động, đôi mắt luôn khô khốc như sa Hai đứa nhỏ đó là con anh? Thật sự là con anh? Anh đã được làm cha rồi. Đã có con lớn như vậy rồi? Thế mạc không bao giờ mưa giờ bỗng thấy ẩm ướt. mà bấy lâu nay anh lại chẳng hay biết gì.

Nhớ tới lời nói khi nãy của Kate, trái tim người làm cha đau nhói.

Tuyết Vũ nhìn thấy điều ấy, sự cứng rắn trong lòng lại có xu hướng giảm xuống. Cô giật mình, nhân lúc Thần Hạo không để ý, rút tay về, nhìn đi hưởng khác,lạnh lùng nói: “Anh có thể nhận con con, tôi không cảm cản. Nhưng con sẽ do tôi nuôi, anh không được phép mang con đi, một đứa cũng không được!”

Nói xong, cô xoay người dứt khoát đi vào trong. Chỉ là đi chưa được mấy bước, đã có một vòng tay bất ngờ ôm lấy cô từ phía sau. “Bà xã, anh nhớ em! Chúng ta bắt đầu lại, được không?”

Bà xã?

Tuyết Vũ sững người, quên cả phải đẩy người ta ra, chỉ biết đứng như trời trồng, nghe trái tim mình run cây từng cơn. Lâu rồi cô không nghe thấy hai từ này giờ nghe anh gọi, cơ thể này như muốn hòa tan vào nó.Ngay lúc cô chưa biết phải làm gì, Thần Hạo đã chốn mặt mình vào hãm cổ của cô, thấp giọng nói: “Đơn ly hôn em đưa anh vẫn chưa ký. Nhẫn cưới của chúng ta anh vẫn giữ. Chủ cả cở em trả anh vẫn nuôi, giờ đã phát triển thành một đàn lớn rồi, có rất nhiều con cháu. Tất cả những món đồ liên quan tới em, anh déu giữ gin.”

Cơ thể Tuyết Vũ run nhẹ, đôi mắt quật cường lấp lánh một tầng nước mỏng. Cô trầm giọng hỏi: “Anh không hận tôi sao?” “Có!” Các dây thần kinh của Tuyết Vũ chưa kịp căng ra, lại nghe Thần Hạo nói: “Anh hận em vì đã cướp mất trái tim anh, khiến anh suốt sáu năm nay đều bị nhớ nhung giày vò, không cách nào quên được. Anh hận bản thân mình đã không sớm biết chân tường,để em chịu tổn thương trong thời gian dài,

Anh thật sự đã sai rồi, bà xã. Anh cứ cho rằng không có em anh vẫn sống tốt. Nhưng sự thật không phải vậy. Càng muốn quên em đi thì nỗi nhớ càng nhân lên.

Năm đó, là do anh nhất thời kích động không chấp nhận được thực tế, mới nói ra lời tổn thương em. Sáu năm nay không có em bên cạnh, anh mới biết em quan trọng như thế nào.

Chúng ta hãy vứt hết những chuyện quá khứ, không tính toán gì nữa, làm lại từ đầu, được không Tuyết

Vü?”

Năm đó, sau khi xuất viện. Anh điên cuồng lao vào công việc, chỉ muốn quên cô nhanh nhất có thể. Nhưng cũng có quên đi thì hình ảnh có càng hiện vềnhiều hơn. Trong phòng làm việc, phòng ngủ, ngoài đường, bữa ăn, trong giấc mơ… nơi nào cũng thấy bóng dáng của cô đứng đấy mìm cười với anh.

Thần Hạo gần như phát điện, nhiều lần suýt mất khống chế muốn đi tìm cô. Nhưng cuối cùng đều bị chút lí trí còn sót lại ngăn cản. Gặp rồi thì sẽ thế nào, cô đầu có yêu anh. Nếu cô đang sống vui vẻ bên tình yêu mới, anh đi tìm cô chẳng khác nào tự đi tìm ngược sao?

Cứ thế trải qua được sáu năm trái tim bị dày vò đến mệt là cũng cố chấp không đi tìm cô. Nếu anh biết cô đã có thai con của mình, anh đâu tự dày vò bản thân lâu như vậy. Anh đã gạt hết mọi rào cản tâm lý đi tìm cô lâu rồi,

Mà Tuyết Vũ nghe anh bộc bạch nồi lòng xong, nước mắt cũng đã là chả rời, sự cứng rắn chính thức bị phádo.

Cũng như anh thôi, sáu năm qua cô luôn tự mình đối người rằng bản thân sẽ quên được Thần Hạo. Kết quả, vừa gặp anh, trái tim đã đập loạn điên cuồng. Mọi sự cố gắng bấy lâu đều trở về con số không tròn trĩnh. “Được… Chúng ta làm lại từ đầu.” Cô nói, nắm chặt tay anh.Đọc truyện ngôn tình hay tại N hayh o. com | Nhảy*hố truyện full

Tự hành nhau sáu năm, vậy là quá đủ rồi. Nếu không thể quên đi được, thì lại tái hợp vậy. Hai con của cô đã lớn, dần có nhận thức cũng cần có ba.

Khuôn mặt Thần Hạo giãn ra, hạnh phúc loé sáng, cứ ôm lấy cô từ sau, mặc kệ nước mắt chảy ra không ngừng. Những giọt nước mắt ấy, không còn vị mặn chất, khổ đau nữa.Hai người đứng đó, cùng nhau khóc một cách im lặng. Lần đầu tiên, trái tim hai người cùng đập chung một nhịp. Lần đầu tiên, cả hai cùng khóc lại thấy dễ chịu, ngọt ngào. Mọi bế tắc bao lâu nay dường như đã được giải thoát toàn bộ.

Hóa ra, nước mắt còn có vị ngọt như vậy

Vị trí hai người đang đứng không khuất lắm, có vài vị khách ngồi góc bên này đều thấy được. Họ là dân bản địa, nghe không hiểu hai anh chị đang nói gì. Chỉ là thông qua ngôn ngữ cơ thể, ngôn ngữ của cảm xúc, họ phần nào cảm nhận được niềm hạnh phúc đoàn tụ của hai người.

Một khung cảnh cực kỳ xúc động, cực kỳ ngọt ngào, rất đáng ngưỡng mộ. Tiếc là, nó không được kéo dài lâu, bị phá đám bởi giọng nói trong trẻo của trẻ thơ”Mẹ. Mẹ sao vậy? Sao mẹ lại khóc?”

Tuyết Vũ và Thần Hạo giật mình, thấy Kate và Ken đã đứng trước mặt từ bao giờ, đã thay một bộ đồ bình thường, đang chớp mắt ngơ ngác nhìn hai người như chú nai nhỏ lần đầu thấy bầu trời xanh.

Sao mẹ lại đề chủ đẹp trai kia ôm như vậy nhỉ? Còn khóc nữa.Đọc truyện ngôn tình hay tại N hayh o. com | Nhảy*hố truyện full

Tuyết Vũ gỡ tay Thần Hạo ra, lau nước mắt đi, tới gần ngồi xuống trước mặt hai con, nhẹ nhàng bảo: “Mẹ đây. Chú ấy chính là ba của hai con, mau tới gọi ba không sao, chỉ là do vui quá thôi. Nào, hai con qua di.”

Ba?

Hai đứa nhỏ ngơ ngác nhìn mẹ, rồi lại nhìn chủ đẹp trai sau lưng mẹ, Ken hỏi”Chủ ấy, thật sự là ba của chúng con sao?”

Thân Hạo nghẹn ngào, bước lại gần hơn: “Phải. Ba thật sự là ba của hai con. Ba xin lỗi giờ mới tới tìm hai con. Hai con đừng giận ba, nhé?”

Nói xong, anh khẩn trưởng tới mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hội, điều mà cho dù trời có sập, kẻ địch có đặt dao kề cổ cũng chưa từng xảy ra với anh.

Anh sợ, hai đứa nhỏ sẽ không nhận anh, sẽ ghét anh.

 

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

 

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 188"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com