Thần Long Ở Rể - Chương 267
Chỉ là hiện tại Ngài Tuệ từng bước ép sát, Hồ Cửu chỉ có thể thủ thế.
Qua hơn một tiếng, Ngài Tuệ liên tục tấn công cũng không có dấu hiệu xuống sức.
Mà Hồ Cửu nhẩm tính mọi người đã đi khỏi bán kính nguy hiểm.
Hồ Cửu lúc này vận lực, trận pháp, ấn thuật cùng công phu phối hợp.
Giáp đánh với Ngài Tuệ.
‘’Chết đi!’’
Hắn ta gào lên.
Hư!
Âm!
Khi Ngài Tuệ thủ ấn xong tới Hồ Cửu đã bắt lấy được thời cơ, toàn lực ra quyền.
Ngài Tuệ bất ngờ không kịp trở tay, bị Hồ Cửu đá ra xa, toàn thân bay vào một góc cây nhỏ.
Gãy ngã cả cây.
Có thể thấy sức lực của hai bên ngang nhau, chỉ khác là Ngài Tuệ kia đang được thuốc kích thích, hoàn toàn không thấy đau.
Mặc dù toàn thân hắn bị gai trong bụi cây cắt đứt, máu nhuốm đỏ cả thân áo trắng.
Vô cùng ghê rợn!
“Hừ, đời này tôi khinh nhất là loại chỉ biết dùng mưu hèn kế bẩn để đạt mục
đích.”
Nói xong Hồ Cửu từ thế thủ thành thế tấn công cứ thế đánh cho Ngài Tuệ thoái lui.
Nhưng hắn ta đang trong cơn điên cuồng, càng bị đánh lui hắn càng nổi
điên.
Dùng toàn lực đánh tới, càng không cảm nhận đau đớn.
Råc!
Một bên xương tay của Ngài Tuệ bị Hồ Cửu đá gãy.
Rắc!
Một bên chân cũng bị khuyu xuống, xem ra hắn nếu không được chữa trị sớm có lẽ sẽ bị phế cả đời.
“Giết!”
Nhưng hắn vẫn đang bị thuốc khống chế, hoàn toàn không đau đớn, một mực lê thân tiến lên, không khác gì một cái xác sống.
“Được!”.
Hồ Cửu ra tay nhanh gọn dứt khoát, đạp một phát giữa bụng, kéo lại tay còn lại, chấn vào chân hắn.
Rắc rắc!
Tứ chi của hắn gãy đoạn.
Nhưng cả người hắn dù nằm dưới đất vẫn muốn bò lên giết Hồ Cửu.
Nhìn cảnh này vô cùng kinh sợ.
“Anh Hồ Cửu…”
Vừa lúc này Hữu Thủ chạy đến.
“Cái gì thế này chứ?”
“Sao cậu lại ở đây?”
Hồ Cửu hơi nhíu mày, cũng muốn biết là sao Hữu Thủ lần nào cũng tìm được anh.
“Còn không phải tôi lo cho ngài sao?”
Nhìn Hồ Cửu không vui khi gặp mình, Hữu Thủ hơi bĩu môi.
“Vào bằng cách nào?”
“Họ cũng không để biển cấm vào.”