Thần Long Ở Rể - Chương 271
“Đừng lấy lý do đó!”
Hồ Cửu lạnh lùng đáp.
Thật ra chuyện này anh cũng tra ra một chín một mười, chỉ là nguyên nhân này lại đủ làm cho Bạch Long có thể gầy dựng đến hôm nay, lừa cả cha mình thì quả thật có chút….
Thái quá!
“Bà ta lựa chọn ẩn cư, lựa chọn rời đi. Chính là vì muốn bảo toàn một nhà Bạch gia.”
“Nếu ông có thể trả thù, tại sao không dùng thực lực cải tổ bọn họ, đá bay những kẻ bén rể ở Ban Chính trị.”
“Ông cũng đang câu kết với họ, lợi dụng họ sau đó đánh đổ họ. Vậy ông khác gì họ?”
Hồ Cửu tàn nhẫn nói.
Đừng lấy lý do này nọ để bào chữa cho hành động của mình, đừng lấp cái tham vọng của mình bằng những hành vi xấu xa tàn nhẫn.
Sau đó lại lấy lý do thương cảm để che đi hành vi xấu xa kia, hợp thức nó.
Vậy có khác gì bọn người ở Ban Chính trị?
Thứ cần là cải tổ, dẹp yên Ban Chính trị, khiến người ở đó chỉ là những người có tài đức nhất.
Vì Đông Uy nhất!
Chứ không phải tạo một thế lực gây nguy hại Đông Uy.
Thế lực không sao, kiếm tiền tư lợi không sao. Nhưng đừng cổ xúy rồi làm cho mọi hành động của bản thân trở thành đúng đắn!
“Tôi khác! Tôi căn bản là muốn động vào. Nhưng căn cơ đó, gốc đó quá chắc… tôi không lợi dụng họ thì làm gì chứ?’
Bạch Long có chút ẩn ẩn tức giận khi bị nói trúng tim đen.
“Vậy tôi cho ông thấy cái gì là thực lực thật sự, cái gì là đúng sai thật sự!”
“Một chuyện đừng nói đúng hay sai ở đây! Ông gây nguy hại cho người dân Đông Uy, tôi tuyệt không thể bỏ qua.”
Nói xong Hồ Cửu giơ tay, ám hiệu thả ra.
Một đội nhỏ quân lính tràn vào vây quanh Bạch Long.
“Cậu nghĩ dễ dàng bắt tôi?”
Ánh mắt hắn ta tự tin vô cùng.
Cảm giác như mọi chuyện trong tầm tay hắn.
Nhưng có một chuyện hắn không ngờ.
Ngoài là Chiến thần, Hồ Cửu còn là Long chủ thế giới ngầm kia.
** Đây là web lậu, vui lòng đọc ở trang Nhayho.čom để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất.
Chỉ là chút khó khăn, sao có thể làm khó họ chứ?
“Tôi muốn xem hôm nay ông trốn thế nào.”
“Vậy tôi cho cậu xem.”
Nói xong bạch Long nhanh tay ẩn một nút lên cạnh được ngụy trang một cục đá lỗi ra
Một cánh cửa nhỏ hé ra.
Hàn thân thủ nhanh nhẹn lăn qua lỗ nhỏ , sau đó cửa chặn đóng kín.
‘’Chiến thần à… ha ha ha ngài chỉ có hơn hai mươi phút để tháo bom . Hơn nữa thuốc sinh học đã
nghiên cứu thành công.’’
“Tôi còn đang chờ bọn người kia bảo hộ tôi đấy.”
Hồ Cửu ánh mắt nghiêm trọng, ‘bọn người’ kia trong miệng Bạch Long chính là đám người ở Ban Chính trị.
Trước đó Ôn chủ tịch từng tìm anh thương thảo chuyện có thể thử nghiệm thuốc sinh học lên quân nhân.
Có thể tăng năng lực chiến đấu, tuy có chút tác dụng phụ nhưng không đáng, có thể làm giảm nguy cơ tử vong.
Nhưng anh không cho phép.
Thuốc thì dù là gì cũng có ít nhất ba phần độc.
Huống hồ, chiến tranh với anh mà nói là để bảo vệ Đông Uy khỏi sự xâm lược, khỏi sự uy hiếp lăm le từ bên ngoài.
Không phải là nơi chỉ có chém giết vô tình.
Dù là đến đâu quân nhân của Chiến thần đều không được tàn sát người vô tội, người dân của kẻ địch.
Họ cũng là người, cũng có gia đình, mà bản thân họ cũng không muốn chiến tranh.
Cho nên hành động dùng thuốc lên người quân nhân là tàn nhẫn với họ, thuốc kia chắc chắn không tốt đẹp gì, nếu như biến thành quái vật vô cảm thì nguy hiểm cho người vô tội.
Xem ra bọn họ đã đạt thành thỏa thuận gì đó.
“Chiến thần, tôi tới kịp lúc.”
Từ Chấn Nam quân phục chỉnh tề, bước lên chào Chiến thần nghi thức cao nhất.
“Không cần để ý. Làm sao phá cửa kính này, tháo bom nhanh chóng.”
Hồ Cửu uy áp ra lệnh, bây giờ an nguy của bọn họ còn có cả người dân đang ở đây.
“Cửa kính cường lực, mất năm tới mười phút mới có thể phá được.”
Từ Chấn Nam cùng các thuộc hạ kiểm tra sau đó kết luận.
“Không thể, cần nhanh hơn.”
Nhìn quả bom nằm trong lồng kính kia, con số điện tử đang bắt đầu nhảy, cũng là nói sinh mạng của họ tính bằng còn số kia.
“Còn hai mươi phút, hay ngài rời đây nhanh nhất có thể, với tốc độ của ngài có thể rời khỏi bán kính ảnh hưởng.”
Từ Chấn Nam lo lắng.
“Tôi là mạng còn các cậu không phải? Người dân bên trên không phải mạng?”
Ánh mắt lạnh lùng của Hồ Cửu bức ép bọn họ cúi đầu.
Rất lâu rồi Hữu Thủ cũng Từ Chấn Nam không còn bị uy áp to lớn này đè ép.
“Nghĩ cách đi, tìm mọi cách phá vỡ nó đi.”
Hồ Cửu nghiêm giọng ra lệnh.
Một binh sĩ trẻ vội bước lên
‘’Chiến….thần , tôi có ý này , tôi nghĩ có thể thử.’’