Thần thám đến từ tương lai - Chương 50
Hàn Bân hừ lạnh một tiếng, “Lý Huy điều tra một chút về Hình Kiến Bân xem thử có tiền án hay không?”
“Đừng…đừng tra.”
Lý Ngọc có chút kinh hoàng vội ngăn cản, nói: “Hắn có tiền án , trước kia làm bán hàng đa cấp.”
“Vì sao lại nói dối? Hàn Bân quát lớn.
“Tôi chỉ cảm thấy việc này không liên quan tới vụ án.” Lý Ngọc nói.
“Có liên quan hay không, không phải do cô quyết định, tôi hỏi cô, cô phải trả lời đúng sự thật, đã hiểu chưa?” Hàn Bân nói.
“Chồng của cô có kẻ thù hay không?”
‘Có”
“Họ tên?”
“Tôi cũng không nói được, sau khi ra tù có không ít nhân viên bán hàng đa cấp tới làm phiền, quá nhiều rồi.” Lý Ngọc nói.
“Sau khi cô vào có động qua thứ gì tại hiện trường vụ án không? Lúc đó hiện trường vụ án như thế nào? Hàn Bân nói.
“Cửa lớn đóng lại nhưng không khóa, cửa phòng thì khóa lại, sau khi tôi mở ra liền nhìn thấy.” nói đến đây Lý Ngọc có chút nghẹn ngào, chần chừ một lát mới nói tiếp “Kiến Bân đã thắt cổ.”
“Tôi không dám động vào anh ấy, liền chạy đi báo cảnh sát.”
“Trong nhà có mất gì khác không?” Hàn Bân nói.
“Có tiền mặt trong phòng ngủ của nhà chúng tôi đã bị lấy đi rồi.”
“Nhiều hay ít?’
“20 vạn Mỹ kim và và hơn 30 vạn nhân dân tệ.”
“Nhà các người làm sao lại có nhiều tiền như vậy?” Điền Lệ kinh ngạc nói.
20 vạn Mỹ kim tương đương với 140 vạn nhân dân tệ, hơn nữa thêm ba mươi vạn tổng cộng là 170 vạn nhân dân tệ.
“Hắn sợ người đòi nợ, không dám gửi ờ ngân hàng, đều giấu trong nhà.” Liên Ngọc nói.
“Có manh mối gì khác không?”
“Không có.”
“Nếu nghĩ ra hãy liên hệ tới đội cảnh sát hình sự chúng tôi.”
Sau khi hiểu biết tình huống vụ án cũng như thăm dò hiện trường, Trịnh Khải Toàn đem mọi người tập hợp lại trong viện, tiến hành phân tích vụ án.
“Vụ án trước mắt mọi người đều đã rõ, có ai phát hiện manh mối gì khác không?” Trinh Khải Toàn hỏi.
Mọi người đều không trả lời
“Mắt kính, đội kỹ thuật của các cậu có phát hiện gì không?” Trịnh Khải Toàn nói.
“Tại hiện trường vụ án thu thập được vân tay, nhưng chỉ có của nạn nhân, Lý Ngọc cùng với vân tay một đứa trẻ. Vân tay của đứa trẻ này hẳn là con của Lý Ngọc, không có phát hiện vân tay của nghi phạm.” Lổ Văn nói.
“Còn manh mối khác không?”
“Tôi có xem xét một chút, bên ngoài thi thể không có dấu vết ẩu đả, nhưng tình huống cụ thể vẫn cần phải giám định pháp y qua.” Lỗ Văn nói.
Vào lúc này mùi thuốc sát trùng đột nhiên phảng phất.
Trịnh Khải Toàn cười cười, “Vừa nhắc tào tháo, tào tháo liền đến.”
Một lát sau có một người con gái, tay cầm theo một cái rương đi đến. Người con gái này tóc ngắn, dáng người cao gầy, mang theo một đôi bao tay màu trắng, chính là pháp y Ngô Hà.
Phía sau Ngô Hà còn có một người con trai trẻ tuổi, khoảng 20, là trợ lý của cô Kiều Tử Minh.
“Tôi nói này pháp y Ngô, cô làm sao mà giờ mới tới?” Tằng Bình nói.
“Thật ngại quá, vừa mới xử lý xong thi thể bên kia.” Ngô Hà nói.
“Vất vả cho cô rồi.”