Thần thám đến từ tương lai - Chương 51
“Không sao.” Ngô Hà gật gật đầu, sau đó đi vào trong phòng.
Ngô Hà kiểm tra qua một phen, rồi nói lớn ” Hắn hẳn là bị siết chết từ sau lưng.”
“thời gian tử vong là khoảng?”
“Khoảng chín giờ.”
“Có thể xác định hung khí không?” Trịnh Khải Toàn nói.
“Đợi trở lại cục, sau khi kiểm tra sẽ báo cáo kỹ càng lại cho các người.” Ngô Hà không kiên nhẫn nói.
Trịnh Khải Toàn nhún vai, lại quay sang nói với thành viên tổ 2 lại đây “Chúng ta tiếp tục.”
“Đội trưởng Trịnh, 20 vạn mỹ kim cùng 30 vạn nhân dân tệ không phải số tiền nhỏ, tôi cảm thấy nghi phạm có thế sẽ có phương tiện giao thông, có thể dựa vào xe tìm người.” Hàn Bân nói.
“Trong thôn không giống với thành phố, không có nhiều camera.” Lý Huy nói.
“Có thế hỏi thăm người dân một chút, không chừng sẽ có manh mối.” Điền Lệ đáp.
“Thật ra tôi cảm thấy có thể dựa vào phương thức giết người điều tra một chút, hung thủ sau khi giết chết nạn nhân, liền ngụy trang thành thắt cổ. Tuy rằng không coi là cao minh, nhưng cũng là một kế hoạch giết người, nói không chừng có tiền án.
“Hiện tại manh mối vẫn còn quá ít, tất cả chia nhau ra, thu thập xem coi có manh mối gì không.” Trịnh Khải Toàn nói, sau đó quay đầu nhìn về phía Tằng Bình, “Lão Tằng, cậu an bài nhiệm vụ đi.”
“Đội trưởng Trịnh có ở đây, làm sao tôi dám?”
Trịnh Khải Toàn vẫy vẫy tay, “Đừng câu nệ, cứ hạ mệnh lệnh đi.”
“Triệu Minh, cậu nhìn quanh xem có chiếc xe nào khả nghi, chú ý đừng bỏ
qua ngay cả camera tư nhân.” Tằng Bình nói.
“Điền Lệ cô đi cục cảnh sát tìm hồ sơ về Hình Kiến Bân, tìm cảnh sát nhân dân mà phụ trách vụ án bán hàng đa cấp nhận xem các nhân viên bán hàng đa cấp kia có ai thù hận Hình Kiến Bân hay không?”
Hàn Bân, Lý Huy các cậu đi hỏi thăm người dân quanh đây một chút, xem tối hôm qua từ khoảng 8 đến 12 có phát hiện chiếc xe khả nghi hay nhân viên nào hay không.
“Rõ.” Mọi người đồng thanh hô.
Sau đó mọi người liền chia nhau ra hành động.
Lý Huy vổ vỗ vai Hàn Bân, nói: “Bân tử, tôi quyết định rồi.”
“Quyết định gì?
tt
“Tôi muốn thuê nhà ở tiểu khu Hoa Uyển.” Lý Huy đáp.
“Được nha, về sau có thể đi nhờ xe cậu tan làm.” Hàn Bân nói.
“Được, hai chúng ta cùng đi xe, tính phí cậu một nửa thôi.” Lý Huy đáp.
“Keo kiệt.” Hàn Bân hừ nhẹ nói.
“Sao so được như cậu, tôi còn phải trả tiền phòng.” Lý Huy đáp.
“Thì ra tên nhóc cậu muốn hàng xóm của tôi, là để tiết kiệm tiền phải không?” Hàn Bân nói.
“Vậy thì cũng không phải.” Lý Huy gãi gãi đầu, tròng mắt hơi chuyển, nói: “Tôi chỉ là muốn ngẫu nhiên tới nhà cậu, ăn nhờ cơm còn có thể nghe ba cậu dạy bảo.”
“Vậy cậu cố nghe cho xong.” Hàn Bân cười cười.
Hàn Vệ Đông vào lúc còn trẻ cũng có làm tại hình cảnh, phá được một ít án, lập công lớn, được đồn là vô cùng tài giỏi.
Đúng mà nói, nếu vẫn luôn công tác tại đồn công an, hiện tại sẽ không chỉ là cảnh sát nhân dân bình thường.
Đối với việc mình đã trải qua tại hình cảnh, Hàn Vệ Đông cũng xem như rất tự hào, mỗi lần uống rượu đều nhắc đến, mà những kinh nghiệm kia của hắn Hàn Bân cũng đã nhanh chóng học được.
Hai người đi ra sân, trước dải phân cách đã vây đầy người.