Thần thám đến từ tương lai - Chương 64
Đào được khoảng 20 phân, Hàn Bân bỗng cảm thấy thuổng sắt không xuống đực nữa, giống như gặp phải đá cứng vậy.
Gạt hết lớp bùn đấy, một thi thể lộ ra.
“Quả nhiên là thi thế.” Triệu Minh kinh ngạc nói.
Sau khi gạt toàn bộ bùn đất, gương mặt trắng bệch của một người đàn ông lộ ra.
“Tôn Kỳ Phong!” Lý Huy nói.
“Chính là hắn, giống hệt trên hình.” Triệu Minh nói.
“Bân tử, mau báo cáo cho đội trưởng Tằng đi.” Lý Huy đề nghị.
Hàn Bân gật đầu, hắn lấy điện thoại ra gọi cho Tằng Bình.
Tôn Kỳ Phong chết rồi, manh mối liền đứt đoạn, tiếp tục lùng sục ở trong rừng cũng không có ý nghĩa gì nữa.
“ô ô..”
Hai mươi phút sau, nhóm người Trịnh Khải Toàn và Tằng Bình cũng lái xe cảnh sát đi dến địa điểm chôn xác.
Sau khi nhìn thấy thi thể, sắc mặt hai người có phần khó coi.
Vốn dĩ tất cả manh mối đều chĩa về Tôn Kỳ Phong, chỉ khi tìm được Tôn Kỳ Phong còn sống mới có thể hiểu được tường tận chi tiết vụ án, nhưng giờ Tôn Kỳ Phong chết rồi, vụ án cũng lâm vào thế bí.
“Bân tử, không tồi nha.” Trinh Khải Toàn vươn tay vỗ lên bả vai Hàn Bân.
Hàn Bân kịp thời tìm được thi thể, tiết kiệm được nguồn tài nguyên cảnh lực cực lớn.
Người của đội pháp y và đội kỹ thuật cũng đã đến, khai quật thi thể ra khỏi hố.
Pháp y Ngô Hà kiểm tra thi thể một chút rồi nói: “Thời gian tử vong của người chết là vào khoảng giữa 12h và 3h.”
“Vết thương trí mạng ở đâu?”
“Bị xiết chết, cùng phương thức như Hình Kiến Bân.” Ngô Hà nói.
“Còn có phát hiện gì khác không?” Hàn Bân nói.
“Trong móng tay của người chết có một mảnh da, có thể để lại trong lúc giãy dụa.” Ngô Hà đáp.
“Nói cách khác, mảnh da này có thể là của nghi phạm?” Trịnh Khải Toàn nói.
“Cái này thì cần mấy người tự mình điều tra.” Ngô Hà đáp.
“Có thể xét nghiệm được DNA không?” Tằng Bình hỏi.
“Tôi sẽ cố hết sức.” Ngô Hà đáp.
Khi trở lại phân cục cũng là vảo hơn 5h chiều.
Trong văn phòng tổ 2.
Nhóm người ngồi tụm lại một chỗ, từ Trịnh Khải Toàn đến các đội viên, ai cũng thành mắt gấu trúc.
Từ phi xảy ra vụ án đến giờ, không có ai ở đây là được về ngủ.
Trinh Khải Toàn liếc mắt nhìn đám người rồi nới: ‘Tinh hình hiện tại chắc mọi người đã hiểu, Tôn Kỳ Phong chết rồi, chúng ta phải xác định phương hướng điều tra thêm lần nừa.”
“Nếu pháp y Ngô có thể lấy được DNA của nghi phạm từ móng tay, vậy bản án này dễ giải quyết rồi.” Điền Lệ nói.
“Đừng hi vọng phụ thuộc hết lên DNA, nếu không có án cũ của nghi phạm, xét nghiệm được DNA cũng không lấy gì để so sánh.” Trịnh Khải Toàn nói.
“Đội trưởng Trịnh nói đúng lắm, nên loại trừ những người xung quanh Tôn Kỳ Phong thêm lần nữa.” Tằng Bình nói.
“Triệu Minh, cậu đi điều tra bên công ty, điều tra số điện thoại của Tôn Kỳ Phong, xem trước khi chết hắn có hay liên lạc với ai không.” Trịnh Khải Toàn phân phó nói.
“Điền Lệ, cô phụ trách loại trừ những nhân viên bán hàng đa cấp, xem gần đây có ai qua lại với Tôn Kỳ Phong, có hiềm nghi gây án hay không.”
“Lý Huy, cậu phụ trách loại trừ bạn bè của Tôn Kỳ Phong.”
“Hàn Bân, bố mẹ của Tôn Kỳ Phong cậu đến làm quen một chút.”
“Rõ.” Đám người hô to.