Thần thám đến từ tương lai - Chương 70
Vào tiệm mì, Hàn Bân quan sát khung cảnh một chút, bên trong có hai bàn có khách, một bàn là một đôi vợ chồng trung niên, bàn còn lại là Tằng Bình và Lý Huy.
Hàn Bân liếc mắt ra hiệu với Điền Lệ, cũng không ngồi cùng chỗ với hai người Lý Huy mà ngồi vào chiếc bàn ở đằng sau.
“Chúng tôi gọi món.” Điền Lệ hô.
Một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, thân hình đầy đặn đi tới, nói: “Hai vị muốn gọi gì?”
“Tôi muốn một suất mì trộn.” Hàn Bân nói.
“Mì cà tím, không bỏ rau thơm.” Điền Lệ đáp.
Bà chủ cầm sổ nhỏ ghi lại, hô với đằng bếp: “Một bát mì trộn, một cái mì cà không cho rau thơm.”
Điền Lệ nhắn tin vào nhóm chat tổ 2: “Đội trưởng Tằng, có thể hành động chưa?”
“Biết được trong bếp có mấy người không?” Tằng Bình nói.
“Hẳn là chỉ có một mình Lưu Chí Tân.” Hàn Bân nói.
“Sau bếp còn có dao, có gas, không tiện hành động.” Tằng Bình nói.
“Nếu không thì gọi Lưu Chí Tân từ bếp lên rồi mới hành động.” Lý Huy đề nghị.
“Nếu thực sự là Lưu CHÍ Tân gây án, bây giờ hắn là chim sợ cành cong, nếu cậu gọi hắn chỉ sợ hắn sẽ liều mạng.” Tằng Bình nói.
“Vậy thì lừa hắn ra.” Lý Huy nói.
“Lừa thế nào?” Tằng Bình hỏi.
“Anh nhìn kỹ nhá, đảm bảo không khiến hắn sinh nghi.” Lý Huy tràn đầy tự tin nói.
“Cậu hấp dẫn lực chú ý, tôi hành động từ phía sau.” Hàn Bân nói.
“Các anh các chị đi đâu vậy?” Triệu Minh hỏi.
“Cậu tiếp cận cửa sau, nếu hắn đào tẩu chính là lúc cho cậu lập công đấy.” Tằng Bình nói.
“Sau bồn rửa chén bẩn sắp chết.” Triệu Minh than thở.
“Nói ít thôi, chúng tôi còn ăn cơm.” Điền Lệ nói.
Triệu Mình:”…..”
Rất nhanh mì của Tằng Bình và Lý Huy đã được đưa lên.
Tằng Bình cũng ăn mì trộn, Lý Huy ăn mì trứng gà ốp.
Lý Huy cắn một miếng hết nửa quả trứng, hàm hồ không rõ tiếng: “Bận bịu cả ngày, tôi đói sắp chết đây.”
“Ăn chậm thôi, cậu húp trượt, nước mì ra hết ngoài rồi.” Tằng Bình nhắc.
Lý Huy đáp một tiếng nhưng tốc độ ăn mì không giảm chút nào.
Suất mì trộn của Hàn Bân cũng được đưa lên, có thịt bò, ớt xanh, hành tây, số lượng không ít, rất hời.
Hàn Bân đảo mì, ăn thử một miếng, mùi vị không tồi chút nào.
Hắn cũng có chút đói bụng nên ăn từng chút một.
Nghi phạm đã bị vây ở trong quán, không chạy được, nhóm mình ăn no rồi mới có sức mà bắt người.
Thằng nhóc Lý Huy này ăn rất nhanh, chẳng mấy chốc bát mì đã thấy đáy, gãi đầu, vuốt miệng nói: “ông chủ tới đây một chút.”
Bà chủ đi đến nói: “Cậu ăn xong rồi sao, tính riêng hay tính chung?”
“Tính cái gì mà tính, cô xem trong bát có cái gì đây này?” Lý Huy hô.
Tại đây có hình ảnh